Edit: ( Nhất Thanh )
Beta: Lê
"Dạ thôi ạ"
"Em không nên thử đâu", cậu lẩm bẩm giống như đang tự thôi miên bản thân.
"Em không biết thử, không thử đâu
"Giọng điệu Hoắc Kham chẳng tỏ vẻ gì:"Duy Duy của chúng ta nhát gan ha
"Mặt Chương Hướng Duy đỏ chót, rõ ràng hắn dùng từ"của chúng ta", thế nhưng lại có cảm giác ái muội và dục vọng chiếm hữu như dùng từ "nhà chúng ta
"vậy, cậu cắn cắn khóe môi để cho bản thân bình tĩnh lại. Cậu không biết người đàn ông này thẳng tưng hay cong queo, dù thế nào thì người ta cũng vẫn sẽ là cao thủ, một mình mình solo với hắn, đánh hai hiệp là nằm xuống ngay thôi."Thầy Hoắc, thôi nhé ạ, em cúp máy đây
"Hoắc Kham đột nhiên nói:"Việc đổi cách xưng hô ở sân bay, tôi cũng cảm thấy cậu nghĩ như thế là đúng, sau nay lúc nghe điện thoại thì cứ gọi tôi như thế đi
"Không đợi Chương Hướng Duy lên tiếng, hắn lại tiếp lời:"Vì an toàn, cậu cũng có thể thay đổi linh hoạt
"Đầu óc Chương Hướng Duy có chút mông lung."Thay đổi? Đổi thế nào ạ?"
"Nói một chữ, hoặc điệp từ"* Hoắc Kham nói: "Đổi như thế đó
"*Lúc ở sân bay em bé gọi chú Hoắc là ca (1 chữ ) , xong bây giờ chú Hoắc lại bảo em bé gọi là ca ca () =))) Dịch ra tiếng việt thì đều là anh hết á mọi người, còn chú Hoắc bảo vậy chắc là do gọi ca ca nghe tình thú hơn á =)))) Lát sau Hoắc Kham mới cất giọng trầm trầm:"Ừ
"Ngoan quá đi. Nghe một cuộc điện thoại mà cả người Chương Hướng Duy đều cảm thấy rã rời."Em gọi thầy là anh có ổn không ạ?Hoắc Kham nói:Ổn
"Cổ và mặt Chương Hướng Duy đều ửng hồng."Tại sao em lại cảm thấy không ổn lắm nhỉ?
"Hoắc Kham nói cho cậu biết nguyên nhân:"Đó là bởi vì cậu gọi thiếu rồi"
"... Dạ
"Khoảng cách của tui với việc lên cơn hứng tình, chắc chỉ còn.... Còn bao nhiêu chứ, không dám nghĩ nữa. Tui chỉ mà chú bé gay chưa từng được ăn thịt, tại sao ngày nào cũng khiêu chiến giới hạn của tui vậy? Tui khổ quá mà... Lúc ăn cơm Hoắc Kham nhìn thấy một cái stt, là đứa nhỏ dùng acc clone"ww
"đăng lên. [Hôm nay tui đã không đi vòng qua cái bẫy kia...] Đây là dòng trạng thái thứ ba trong tuần này của cậu, mỗi ngày một dòng, đều đặn như đi điểm danh. Bây giờ Hoắc Kham cảm thấy cuộc sống cực kỳ thú vị, mỗi ngày đều có thứ đáng để mong chờ. An Lợi liếc mắt nhìn thằng bạn già ôm điện thoại cười ngu."Lão Hoắc, tôi cảm thấy cậu gần đây càng ngày càng giống tàu hỏa nhập ma đấy
"Hoắc Kham ngay cả mí mắt cũng không thèm nhấc. Coi cậu"càng ngày càng giống
"kia nhẹ như hoa rơi bên tai. An Lợi lại lườm thêm phát nữa, đá chân người đối diện dưới gầm bàn."Anh Văn, nói gì đi
"Chu Văn tao nhã xiên đồ ăn."Thịt bò này ăn ngon đấy"
"....An Lợi đến gần nói:Từ giờ đến lúc đóng máy chắc anh sẽ không tới đoàn phim nữa đâu nhỉ, thế sao không nhân dịp này khuyên cậu ta thêm vài câu đi?"
"Một người đã xây nhà, an cư lạc nghiệp ở trong lưới tình rồi thì tôi còn biết khuyên thế nào nữa?
"Chu Văn nhai cơm, giọng nói không quá rõ ràng:"Cậu chỉ biết mắng người, không hiểu chuyện tình cảm thì biết gì mà nói?
"Mặt An Lợi đen kịt, sao lại gắp lửa bỏ lên đầu tôi? Y bất đắc dĩ nói:"Không phải là em không hiểu, chỉ là không muốn yêu đương thôi, sao phải miễn cưỡng bản thân làm gì chứ
"Chu Văn đặt đũa xuống, chậm rãi múc canh uống."Có mà cậu chỉ muốn hưởng thụ thì cóAn Lợi cười.Đấy là do tư tưởng của em thoáng thôi"
"Anh nhìn Lão Hoắc đi, trước đây trong lòng chẳng có ai, cuộc sống đơn giản, mục tiêu chỉ có một, đấy là đóng phim cho tốt, yêu vào một cái...
"Hoắc Kham lạnh lùng nhấc mí mắt lên."Làm sao?"
"Nếu như trên đầu chữ sắc có một cây đao, thế thì trên đầu chữ tình phải là một biển đao đấy
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!