Chương 15: (Vô Đề)

Edit:   ( Nhất Thanh )

Beta: Lê

An Lợi để Phương Viên thu dọn đồ đạc linh tinh, còn y thì dọn dẹp quần áo của thằng bạn già, rồi gọi điện thoại cho Chu Văn.

"Anh Văn, có bận không? Đang đâu đấy, ăn cơm tối à?"

Chu Văn vừa đến bãi để xe, chuẩn bị tham gia một bữa tiệc.

"Có việc gì thì nói luôn, đừng tỏ ra ân cần, nghe ghê lắm màyAn Lợi vỗ vỗ mặt.Lão Hoắc sang Di Gia rồi

"Chu Văn giọng nhẹ nhàng như mây gió:"Thế thôi à?"

An Lơi: "..."

"Chuyển sang ở phòng ngay cạnh đứa nhóc kia, chỉ cách nhau một bước tường, nói quá lên là coi như ở chung, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, bộ anh không thấy lo à?"

Chu Văn hỏi ngược lại: "Lo thì có ích gì?

"An Lợi nghẹn lời. Vô ích thật, ngày nào y cũng như bà mẹ già theo sát hắn ở đoàn phim, cũng chẳng ngăn nổi ông nội kia động tay động chân."Đã đến rồi thì ở lại đi" Chu Văn nói: "Trời có sập xuống thì cũng có Lão Hoắc đỡ, cậu làm tốt việc trong phận sự của mình là được, không cần phải nhận một phần tiền rồi lo hai phần việc làm gì

"An Lợi than một tiếng:"Anh Văn, anh nghĩ vậy thật hả? Vậy sao anh tra ra acc clone của đứa nhỏ kia nhanh thế, còn nói cho Lão Hoắc, giúp hắn thêm củi thêm lửa làm gì?"

Chu Văn: "..."

An Lợi vịn vào chuyện này mà nói ra nỗi nghi ngờ của mình.

"Em nghĩ mãi không thông, tại sao Lão Hoắc đoán được là buổi chiều đứa nhóc kia sẽ lập nick clone? Bộ có thuật đọc tâm à?"

Chu Văn ngồi vào trong xe, đóng cửa lại.

"Vì là người từng trải'

Có những lúc có cả bụng tâm sự, buồn phiền, hoặc là phấn khích đều sẽ lựa chọn bày tỏ trên acc clone.

Đây là thói quen thường thấy ở các diễn viên.

Chu Văn quen biết một vài diễn viên, bọn họ đều có acc clone, ít thì một hai cái, nhiều thì ba, năm cái, cũng không phải chưa từng một lần bị người trong ngành đào ra được.

Nhưng dù sao xác suất bị tra ra acc clone vẫn thấp hơn xác xuất trượt tay ở trên acc chính thức.

Còn về phần buổi chiều xảy ra chuyện gì, Chu Văn cũng chẳng để ý, kể cả Lão Hoắc chơi người ta phát khóc cũng chẳng có gì là lạ...

Trong lúc An Lợi và Chu Văn tám chuyện, hai đương sự đã gặp mặt nhau.

"Thầy Hoắc, không phải thầy đang ở Đằng Loan ạ?"

Hoắc Kham nói: "Ở chán rồi, chuyển sang chỗ khác

"Trên đầu Chương Hướng Duy mọc ra một cái dấu hỏi chấm, ủa thế nên là chuyển từ khách sạn tốt nhất sang khách sạn bé xíu này hả? Thôi thế giới của đại lão, một người thường như cậu không nên suy đoán làm gì."Thầy Hoắc, thầy đặt phòng nào vậy ạ?"

Hoắc Kham hếch cằm về phía bên phải.

"Ở sát bên cạnh cậu"

"Thầy đặt được phòng đấy ạ" Chương Hướng Duy vô cùng ngạc nhiên.

"Em với chị Hương Hương đều không đặt được, người ta nói là có người đặt trước rồi, sau đó em vẫn muốn đổi phòng cho chị ấy sang đây, thế nhưng người ta không trả phòng, em cũng không biết người ở là ai

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!