Nhân lúc vẫn còn là mèo con, nhanh chóng in dấu ấn của bàn chân.
Thư phòng không có thuốc màu, Lục Hàn Chi tìm mực nước ra, nói: "Cái này được không?"
Bạch Du Du gật đầu, Lục Hàn Chi nắm chân cô dính mực nước trước rồi nhẹ nhàng ấn xuống bên cạnh chữ ký của mình.
Lục Hàn Chi ấn một dấu chân mèo nhàn nhạt vào bên cạnh chữ ký của mình.
Bạch Du Du cẩn thận ngắm nghía một chút, cảm thấy cực kỳ đáng yêu, nheo đôi mắt lại vui vẻ meo một tiếng.
Lục Hàn Chi cười sờ sờ đầu cô, ôm cô đi đến nhà vệ sinh cẩn thận rửa sạch bàn chân nhỏ của cô.
Bạch Du Du nhìn vào trong gương ở đối diện, Lục Hàn Chi cúi đầu nghiêm túc rửa chân cho cô, bỗng nhiên có loại cảm giác cả trái tim đều bị tan chảy rồi.
Rất nhiều người đều si mê khuôn mặt hoàn mỹ lạnh lùng của anh, nhưng lại không biết, hóa ra Lục Hàn Chi khi không có ai còn có một mặt dịu dàng làm say lòng người như vậy.
Trên thế giới này ngoại trừ Bạch Hiêu ra, cũng chỉ có Lục Hàn Chi đối tốt với cô như vậy nhỉ.....
Đợi đến lúc cẩn thận lau khô nước cho cô, Lục Hàn Chi bỗng nhiên giống như suy tư điều gì đó, nói: "Cần anh giúp em tắm không?"
Bạch Du Du: "..."
Anh đang nói đùa sao?!
Bạch Du Du kinh sợ ngay cả lông cũng suýt chút nữa dựng lên.
Sau khi kinh ngạc thì chính là sự thẹn thùng không nói ra được.
Bởi vì Lục Hàn Chi không chỉ tắm cho cô một lần, tuy rằng đều là hình dạng mèo con, chỉ là...
Chỉ là anh đã biết cô là con gái.
Lục Hàn Chi bỗng nhiên cười, xoa xoa cái đầu nhỏ của cô, nói: "Xin lỗi, dọa em sợ rồi."
Anh chỉ thuận miệng nói một chút, ngược lại là không chú ý, con mèo con này vẫn là một cô gái nhỏ mềm mại non nớt, dễ thẹn thùng.
May mà Lục Hàn Chi thật sự chỉ đang nói đùa, lúc Bạch Du Du nằm nhoài trên giường còn đang nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của anh.
"Làm sao vậy?"
Bạch Du Du lắc đầu.
Trong khoảnh khắc Lục Hàn Chi rũ mắt nhìn cô, cô liền nhanh chóng cuộn chính mình lại thành một đoàn.
Trước kia cô ngủ bên gối Lục Hàn Chi quen rồi không sai, hiện tại nào còn không kiêng nể gì mà độc chiếm giường của Lục Hàn Chi?
Nhưng không ngờ hiện tại Lục Hàn Chi lại trực tiếp đặt cô vào chỗ vốn là vị trí cô ngủ, mắt thấy Lục Hàn Chi tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra, vén chăn lên giường, cơ thể nho nhỏ của Bạch Du Du đều cứng lại rồi.
Trên thân thể anh mang theo hơi nước tinh tế, mặc dù Bạch Du Du vùi mình lại thì cũng có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp mà gợi cảm của người đàn ông.
Lục Hàn Chi vốn dĩ theo thói quen cởi áo ra, tay lại dừng lại một chút, nhìn thoáng qua cô mèo con bên gối.
Bạch Du Du gắt gao nhắm mắt lại, vùi cái đầu nhỏ của mình đến kín kẽ.
"Ngủ không được?"
Bạch Du Du nâng cái đầu nhỏ lên, nhìn thấy Lục Hàn Chi cầm lấy máy tính bảng, nói: "Lại đây xem phim đi."
Tay anh nhấn vài cái trên màn hình, bên trong truyền đến tiếng nhạc, Bạch Du Du tò mò đứng dậy đến gần xem, bất tri bất giác dựa đầu vào trên vai Lục Hàn Chi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!