Cô cơ hồ không mảnh vải che thân nằm trong ngực anh, thế mà anh còn có thể chững chạc đàng hoàng hỏi loại vấn đề này.
Tô Anh xấu hổ, cả khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, qua mấy giây, giống như là nghĩ thông suốt cái gì, liền há mồm cắn môi dưới của người đàn ông, ngậm cắn quên cả trời đất.
Buông lỏng một chút, liền hung hãn nói:
"Chúng ta cùng nhau xuống Địa ngục."
Sai. Anh xoay người, một lần nữa đem tiểu cô nương ép dưới thân, thanh âm dụ hoặc quyết đoán,
"Anh đưa em lên Thiên đường."
Quần chữ T nho nhỏ bị anh cởi bỏ, đầu ngón tay chạm vào hạch mềm mại, vừa di chuyển vừa vuốt ve, Tô Anh không tự chủ được liền muốn kẹp chặt hai chân thì lại bị người đàn ông ngăn cản, càng dùng sức tách hai chân ra.
Cứ như vậy chỗ tư mật hấp dẫn kia lồ lộ dưới ánh nhìn của anh.
Ánh mắt anh càng trầm xuống, đem hết toàn lực khắc chế dục niệm mãnh liệt của bản thân, dùng chút nhẫn nại cuối cùng đem đầu ngón tay thăm dò sâu trong tiểu huyệt. Vừa cắm vào một chút, vách thịt mềm mại liền bao lấy vật xâm nhập, mút đầu ngón tay anh đau nhức.
Thật sự là quá nhỏ, vừa nhỏ vừa chặt.
Người con gái ngửa mặt lên, ngón tay bấu chặt ga giường, thân thể rung động lợi hại, cắn môi bật ra từng tiếng kiều mị.
Thanh âm đứt quãng, Anh, anh vào đi.
Tống Đĩnh Ngôn trong nháy mắt nổ tung, hô hấp nặng nề.
Tô Anh. Anh thấp giọng gọi.
"Phía dưới, anh tiến vào có được hay không?" Cô không chịu nổi liền dùng chân vòng qua eo anh, cơ hồ là run rẩy khẩn cầu.
Âm thanh quyến rũ, trực tiếp cắt đứt tia lí trí cuối cùng của anh.
(thực ra bản convert là Mị tiếng như lạng, mình không hiểu lắm nên đổi thành Âm thanh quyến rũ, ai biết chỉ mình nha.)
Tiểu huyệt thật ướt át, ga giường đều bị dâm dịch làm ướt một mảng.
Tô Anh thân thể co rụt lại, Ưm,… thật nóng.
Tống Đĩnh Ngôn hít sâu một hơi, tiểu yêu tinh này, thật là muốn lấy mạng anh mà.
Anh cúi đầu kiếm tìm môi cô, cô chủ động vươn lưỡi tiếp đón mặc anh hôn, một bộ dáng để anh muốn làm gì thì làm.
Người đàn ông thuận thế hôn, ở trong miệng cô quấy đảo khắp phía cho đến khi cô thiếu dưỡng khí trầm trọng mới đẩy anh ra, còn bản thân thì hô hấp từng ngụm nhỏ.
Anh cười hôn lên mặt cô, mềm giọng nói:
"Đau, liền nói cho anh."
Tô Anh vừa chờ mong vừa lo sợ, giờ khắc này cô đợi rất lâu rồi. Từ lần đầu tiên gặp anh, cho đến bây giờ. Thâm tâm muốn ngủ với anh, mong muốn này như dây leo ngày càng len lỏi đến từng tấc da thịt và làm mòn lí trí cô.
Âm thanh người con gái Ừ sau đó lại khe khẽ nói: Anh nhẹ một chút.
Vừa dứt lời, quy đầu liền một đường xâm nhập vào bên trong hoa động, huyệt thịt phấn nộn bị đè ép cơ hồ nhìn không thấy, bất quá sau khi đi vào thêm mấy phần, từ cổ người đàn ông tràn ra tiếng rên thỏa mãn.
Bên trong chặt chẽ không thôi, mỗi lần cắm vào liền bị vách thịt bao phủ lấy, anh phải dùng hết lực kiềm chế để không hung hăng mạnh mẽ yêu cô.
Tô Anh cũng chịu không nổi, từ khi bị dị vật xa lạ xâm nhập, bên trong hoa huyệt vừa trướng vừa tê dại, cơ thể cô ngậm chứa cây gậy to lớn còn bên tai là tiếng rên ẩn nhẫn cuả người đàn ông khiến đáy lòng cô mềm thành một mảng.
Trong đầu cô giờ chỉ còn nhớ cảnh tượng lúc anh xâm nhập vào, rồi cảm xúc thỏa mãn của anh. Cô lắc đầu, dứt khoát không nghĩ nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!