Sắc mặt cô càng đỏ, đôi mắt căn bản không dám nhìn xuống phía dưới, hai tay chống đỡ trên ngực anh.
Cô có thể cảm nhận rõ ràng được nơi nào đó đã vỡ đê, dịch nóng theo lòng bàn tay trêu chọc của anh chảy xuống, anh lúc nặng lúc nhẹ đè ép điểm mẫn cảm, mấy lần liền khiến chú mèo nhỏ kêu lên âm thanh kiều mỵ.
Thế nào?
Anh liếm vành tai cô, âm thanh khêu gợi.
Đôi tay quấn quanh cổ anh càng chặt hơn, thân thể trần trụi thuận thế dán chặt hơn, mặt chôn ở bên cổ anh, âm thanh buồn buồn, Ừ.
Đầu ngón tay anh hướng trong huyệt ướt át đi vào, cười nói, Cái gì?
Bị vật thể lạ chận rãi xâm nhập càng kích thích cảm xúc lạ lẫm, Tô Anh càng thêm xấu hổ, nắm tay nhỏ mềm nhũn đánh vào ngực anh, giọng nghẹn ngào, Thầy.
Thân thể cô cực mềm, da thịt bóng loáng lại non mịn, thoáng đụng một chút liền có thể chảy ra nước.
Bàn tay anh trên eo nhỏ vuốt ve mê luyến không thôi, thỉnh thoảng nhẹ bóp eo thon của cô, cảm nhận sự run lên mẫn cảm thân thể người con gái.
Tống Đĩnh Ngôn hơi híp mắt, cúi đầu ngửi mùi hương trên thân thể cô, đôi môi rơi vào cái cổ thanh tú, âm thanh ẩn nhẫn,
"Còn gọi anh là thầy sao?"
Nơi nào đó của cô ẩm ướt lợi hại, động ngón tay một chút xíu, toàn bộ lòng bàn tay đều chảy đầy dâm dịch.
Đầu ngón tay ở trong huyệt nhỏ tung hoành, căng chặt như muốn hút sâu, gắt gao giữ chặt ngón tay đang xâm nhập.
Người đàn ông khó chịu, Hừ một tiếng, khí nóng càng dâng lên cao, không kiềm chế được càng đâm tay vào sâu hơn.
Cô không chịu nổi loại tra tấn như này, hàm dưới giương nhẹ, cánh môi bị răng cắn hiện vết đỏ, ngón tay anh càng ngày càng sâu, cô bỗng nhiên kẹp chặt chân, âm thanh nhỏ vụn vặt từ trong cổ họng tràn ra: Tống Đĩnh Ngôn.
Bốn phía rất yên tĩnh, âm thanh của cô không lớn không nhỏ nhưng vang vọng trong căn phòng.
Lần thứ nhất kêu tên anh lại ở thời điểm này lại còn ở trong không khí đầy mập mờ sinh tình này. Thật là…
Cô cúi đầu nhìn anh, ngoài ý muốn đụng vào ánh mắt đang cười ấy, một cảm giác bị đùa bỡn khiến cô ngột ngạt không thôi.
Tay khoác trên vai hòng muốn đẩy anh ra lại bị người đàn ông ôm lấy, đổi tư thế ép cô xuống dưới thân. Chỉ là một chân trắng nõn bị anh để ở đầu vai, chân còn lại bị anh đặt bên dưới.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Cái tư thế này khiến chỗ tư mật bị mở rộng, anh thấp mắt là có thể nhìn thấy thứ nước long lanh đọng từ trong huyệt tràn ra khỏi cửa nhỏ, nội hạch sưng đỏ, kiều nộn sáng rực làm người ta muốn thưởng thức không thôi.
Người đàn ông đầu càng cúi thấp khiến nhịp tim cô càng kịch liệt, lời bực bội muốn nói toàn bộ mắc nghẹn, chờ môi của anh hôn lên vùng bên dưới, cô chợt kêu lên sợ hãi, Không muốn…
Đầu óc trong nháy mắt ngưng trệ.
Đừng nhúc nhích. Tống Đĩnh Ngôn đè lại thân thể giãy dụa của cô.
Cái lưỡi ướt át di chuyển xuống, ngậm lấy viên thịt nhỏ dùng sức mút hai lần.
Người con gái toàn thân cứng đờ, cảm giác tê dại cùng ngứa ngáy mãnh liệt xông tới, làm mòn lí trí của cô, thân thể mềm thành một vũng nước, mặc cho người đàn ông tùy ý liếm mút ở giữa hai chân.
Dáng lưỡi hơi thô, mỗi một lần lướt qua da thịt mềm mang tới cảm giác run rẩy gấp đôi.
Đáy mắt cô bị sương mù bao phủ, ngón tay cắn trong miệng, đè nén tiếng thở dốc khe khẽ từ giữa ngón tay tràn ra, càng khiến sinh ra mấy phần cảm giác cấm kỵ.
Người đàn ông đáy mắt đột nhiên trầm xuống, lòng bàn tay nắm eo cô, môi lưỡi tại trong mật huyệt vẫn hung hăng liếm láp.
Thẳng đến khi người con gái đã mất hết ý thức, mười ngón tay gập trên ghế sofa, nửa người hơi cong lên, tiếng thở dốc của cô theo chuyển động của anh càng trầm mê, trong huyệt tuôn ra một lượng lớn chất lỏng đều bị người đàn ông hút vào miệng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!