Chương 50: ED - Phần 2

Một lúc sau thì Ngọc Lan về, nghe mọi người thuật lại nên Ngọc Lan hoảng hốt chạy lên phòng. Vừa bước vào thì Ngọc Lan thấy Ngọc Hân đang ngồi bệt trên sàn, gương mặt chị cô đầy đau khổ và tuyệt vọng. Những lớp trang điểm lòe ra bởi những giọt nước mắt không ngừng chảy xuống.

Ngọc Lan thấy chị mình như vậy nên rất đau lòng. "Chị sao vậy. Anh Hưng ăn hiếp chị sao.

"Ngọc Lan nghĩ chỉ có như vậy mới làm chị mình đau khổ thôi. Ngọc Hân nhìn lên Ngọc Lan với ánh mắt đầy oán trách."Tại sao em lại giấu chị. Em là em gái của chị kia mà."

"Em giấu chị chuyện gì."

Ngọc Lan không hiểu chị mình nói gì.

"Chuyện gì sao." Ngọc Hân hét lên. "Chuyện của chồng chị."

Ngọc Lan giờ mới bình tĩnh lại, lúc này cô mới thấy chị mình đang cầm những tấm hình trên tay. Đó là hình của cô và Văn Vũ. "Chị đã biết rồi sao."

"Nếu chị không biết thì em còn định giấu chị đến khi nào.

"Ngọc Hân nghiến răng. Ngọc Lan thở dài."Em chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ giấu chuyện của anh Vũ cả." Ngọc Lan cắn chặt môi. "Chẳng qua là mẹ bảo muốn tốt cho chị nên mới bày ra như vậy. Mẹ sợ chị đau buồn, sợ chị bị chấn động và sợ chị sẽ nghĩ quẫn.

"Ngọc Hân như hiểu ra. Cô nhìn Ngọc Lan như muốn van xin."Em nói cho chị biết đi. Giờ mộ của anh ấy ở đâu."

Ngọc Lan lắc đầu rồi nước mắt lăn dài trên gò má. "Mất rồi. Mộ của anh ấy không còn nữa rồi."

"Tại sao lại không còn." Ngọc Hân thắc mắc. "Em nói đi, không còn là như thế nào."

Ngọc Lan nhìn chị mình trong đau khổ. "Mộ của anh ấy nằm trên cái dự án mà chị đã phê duyệt bên quận H." Ngọc Lan trách móc. "Em đã từng nói gì, bộ chị quên rồi sao." Ngọc Lan cười khẩy. "Rằng chị sẽ hối hận về việc này."

"Tại sao lúc đó em không nói với chị. Nếu em nói thì mọi chuyện đâu có thành như vậy." Ngọc Hân trách ngược lại em mình.

Ngọc Lan nhếch môi cười. "Nói với chị sao. Chị âm thầm cho người triển khai. Đến khi báo chí phanh phui ra mọi chuyện thì lúc đó em mới biết." Ngọc Lan cắn chặt môi.

"Chỉ có một vài ngôi mộ được xây khang trang để che mắt dư luận, còn lại thì tất cả đã bị san lấp ngay trong đêm. Giờ đây anh ấy đang nằm đâu đó sâu thẳm dưới hàng tấn bê tông. Có thể là dưới mặt đường, mặt sàn và hay cũng có thể là trong nhà vệ sinh chẳng hạn."

Ngọc Hân không tin mình đã làm một việc vô cùng thất đức và đầy bất nhân như vậy. Ngọc Hân không ngờ chồng mình bị chính tay cô đối xử như rác rưởi. Ngọc Hân nấc lên thành tiếng, nước mắt, nước mũi cô chảy ra thành dòng.

Ngọc Hân nói giọng đứt quãng. "Em có thể kể mọi chuyện cho chị biết được không. Chị muốn em kể hết mọi thứ, dù là nhỏ nhất.Ngọc Lan lắc đầu.Chuyện của chị và anh ấy rất dài. Làm sao em biết hết mà có thể kể." Ngọc Lan đứng dậy bước đi.

"Em đi đâu vậy."

Ngọc Hân nhìn theo.

"Em muốn cho chị xem thứ này.

"Ngọc Lan đi về tủ đồ của mình. Cô lôi ra một chiếc hộp giấy. Trong đó có một cái điện thoại, cuốn sổ tâm sự của Văn Vũ và cuốn sổ ghi chép của Ngọc Hân. Ngọc Lan cắm sạc pin vào điện thoại rồi ngồi xuống đối diện chị mình."Đây là chiếc điện thoại của chị. Em vẫn lén mẹ giữ đến bây giờ.

Trong lúc chờ sạc thì em sẽ kể chị nghe những gì mình biết."

Ngọc Lan hít một hơi thật sâu rồi thuật lại tất cả mọi chuyện cho Ngọc Hân. Nước mắt cô cũng rơi xuống chả kém chị mình, chỉ có điều cô đau đớn hơn khi phải hình dung và nhớ lại mọi chuyện.

"Vậy thật sự thì em với anh ấy có quen nhau thật không." Ngọc Hân thắc mắc.

"Em yêu anh ấy nhưng anh ấy thì luôn yêu chị. Chính vì sự hiểu lầm như vậy nên anh ấy lại bỏ ra thành phố N. Chị cũng ra đấy tìm nhưng anh ấy lại rời đi. Chị tiếp tục ra thành phố QĐ. Chị bảo rằng dù anh ấy đi đâu thì chị vẫn luôn tìm đến."

Ngọc Hân nhớ lại lời Quỳnh Hương nói nên chem vào. "Rồi chị tự tử nên anh ấy quay lại."

Ngọc Lan lắc đầu. "Anh ấy vẫn luôn yêu chị nhưng chỉ là anh ấy muốn chị hạnh phúc thôi. Cuối cùng thì chị và anh ấy ở bên nhau từ lúc đó, hai người sống rất vui vẻ và hạnh phúc. Ngày kết hôn cũng đã được định sẵn nhưng chưa kịp gì thì chị và anh ấy gặp tai nạn."

Ngọc Lan cố gắng kìm nước mắt lại. "Chị sống, còn anh ấy chết." Ngọc Lan quay ra sau khởi động điện thoại lên.

"Trong này có chứa những hình ảnh của chị và anh ấy. Chị xem đi."  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!