Chương 15: D98

Ngồi trong văn phòng với một tinh thần không mấy vui vẻ, chuyện công việc thì chả có gì nhưng chuyện gia đình lại dường như khiến Ngọc Hân phát điên. Mỗi bữa cơm là mỗi lời giáo huấn của chị mẹ cô về việc kết hôn.

Nào là mẹ già rồi, mẹ muốn cháu bồng, con cũng già rồi, tuổi này là tuổi ế rồi, không vội lo lấy chồng mà còn ngồi đó nói điêu. Thế là mỗi bữa cơm cô đều tự nhiên cảm thấy mất ngon.

Nhiều lúc Ngọc Hân muốn hét lên với mẹ mình, cô vẫn còn rất trẻ, lấy chồng sớm thì chả khác nào cô tự ký giấy hưởng án tù chung thân cho mình cả. Cô muốn tranh thủ còn trẻ để vui chơi cho thỏa thích, phải hưởng thụ lúc nhan sắc còn xinh đẹp trước khi tàn tạ bởi ai đó.

Cô biết đời con gái chỉ lên xe hoa có một lần và cô cần phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng.

Ngọc Hân muốn kéo dài tuổi thanh xuân của mình, không như người ta, với cô thì định nghĩa thanh xuân bắt đầu từ khi đủ tuổi chịu trách nhiệm trước pháp luật, cho đến khi nào cô ký án chung thân cho mình.

Bởi đơn giản khi cô đã được người ta đánh dấu lãnh thổ rồi, thì xem như đời cô đã rẽ sang một hướng khác, cô không còn được hồi tưởng về những hình bóng lúc trước nữa.

Đang trầm ngâm vu vơ thì tiếng điện thoại bàn vang lên. Ngọc Hân thoát ra khỏi đống suy nghĩ và ấn nút nhận cuộc gọi.

"Dạ thưa giám đốc. Có anh Quốc Hưng, tổng giám đốc tập đoàn S muốn gặp chị ạ." Tiếng thư ký của cô vang ra từ loa điện thoại.

"Ok, nối máy cho tôi.

"Ngọc Hân ngã người ra sau. Một vài giây sau, một giọng nam vang lên."Chào em."

"Chào anh." Ngọc Hân lịch sự đáp lại.

"Trưa nay em có bận gì không. Anh muốn hẹn em đi ăn trưa."

Woa, vào chủ đề chính luôn, không cần phải vòng vo tốn thời gian, Ngọc Hân thầm nghĩ rồi nói. "Anh chờ em chút được không, để em xem lịch hẹn ngày hôm nay thử."

"Tất nhiên rồi, em cứ thoải mái. Anh ở đây chờ máy."

Ngọc Hân vận lực xoay tròn chiếc ghế, người cô xoay tròn theo nó. Cô khẽ cười đếm thời gian như mình đang xem lịch thật. Thật ra thì Ngọc Hân biết rõ trưa nay mình không có hẹn nhưng bắt buộc cô phải làm vậy.

Nếu người ta muốn một cái gì đó, đừng bao giờ cho người ta ngay lập tức, câu châm ngôn ưa thích của cô.

Ngọc Hân khoanh hai tay lại để trên bàn. "Alo, anh còn ở đó không."

"Vâng, anh nghe đây." Quốc Hưng nhanh nhảu đáp lại.

"Ừm, trưa nay em không có lịch hẹn nên em rãnh." Ngọc Hân cố tình kéo dài thời gian.

"Vậy thì trưa em đi ăn với anh nha. Anh qua đón em." Quốc Hưng chốt hẹn cái một.

"Ok, tạm biệt anh, trưa mình gặp lại." Ngọc Hân nói nhanh rồi ấn nút kết thúc.

Một lúc sau, Quốc Hưng điện thoại cho cô lần nữa và bảo là đang ở dưới bãi đỗ xe. Sau đó cô đứng dậy, vớ lấy chiếc áo khoác đen rồi lao ra khỏi phòng. Đồng phục dành cho văn phòng mà cô đang mang lúc này, nhiều lúc cô thấy nó quá gợi cảm cho người mặc.

Chiếc váy đen bó sát, áo sơ mi thì trắng mỏng, làm lộ lên những đường cong của người phụ nữ, cô không biết mỗi khi đi làm thì cánh mày râu sẽ thấy thế nào.

Ngọc Hân nghĩ mình có nên quyết định đồi đồng phục khác cho thoải mái không, nhưng vừa nghĩ đến đây thì thang máy đã xuống dưới tầng trệt. 

Ngọc Hân khẽ bước ra, những nhân viên nhìn thấy cô, họ liền vội cúi chào. Chỉ duy nhất một nữ nhân viên làm ngơ đi tới, đó là Ngọc Lan. Cô định vẫy tay gọi nhưng lại thấy em mình đang hối hả nên đành thôi.

Qua khỏi cửa, Ngọc Hân thấy xe của Quốc Hưng đang đổ phía trước. Anh vô cùng ga lăng khi bước xuống mở cửa cho cô, để đáp lại hành động đó, Ngọc Hân  lạnh lùng như không có gì. Càng làm như vậy, càng khiến mình đội giá hơn trong mắt đối phương.

Là phụ nữ thì phải biết kiêu sa và tạo phẩm giá cao cho mình, câu châm ngôn thứ hai của cô.

Cài dây an toàn xong, Ngọc Hân liếc mắt qua bên phải thì thấy Ngọc Lan đang vui cười với một chàng trai nào đó.

Tay nó đang cầm một hộp cơm, là cậu ta đem cho nó ư. Nhìn sơ qua dáng vẻ thì cậu ta có vẻ là con nhà gia thế không khá giả, Ngọc Hân nghĩ thầm.

Quốc Hưng đưa Ngọc Hân tới một nhà hàng tây sang trọng nằm ở trung tâm thành phố. Sau khi gọi hàng loạt món ngon, cùng với chai rượu đắt tiền, anh khẽ cười nhìn cô. Biết ý nên Ngọc Hân liền giả ngơ chăm chú vào điện thoại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!