Chương 34: (Vô Đề)

Trình Ca đứng trước cửa phòng đôi nam nữ đó, gõ cửa vài cái, giọng nói cũng bình tĩnh: "Mở cửa."

Phía sau, Bành Dã sải bước đi tới, kéo tay cầm dao của cô; Trình Ca quay đầu, ánh mắt điềm tĩnh. Bành Dã buông lỏng tay.

Trong phòng truyền đến giọng nam mơ màng: "Ai vậy, nửa đêm nửa hôm?"

Trình Ca hút gò má, nói: "Mở cửa."

Bành Dã tiến lên một bước, đứng sau lưng cô, anh cúi đầu, thấp giọng nói mấy câu bên tai cô.

Trình Ca nhếch môi, không đáp.

Người bên trong chậm rì, lê dép tới, ngáp kéo cửa ra: "Hơn nửa đêm, tôi nói nhà nghỉ mấy người…" Kim Vĩ dụi dụi mắt, "Ơ? Sao là cô…"

Trình Ca đẩy cửa, vào phòng, hỏi: "Người phụ nữ kia đâu?"

"Sao không lịch sự như thế…" Kim Vĩ quay đầu thấy cô xách dao, lập tức hết buồn ngủ, "Trời ơi, cô đây muốn làm gì…"

Trình Ca đi tới bên giường, xốc chăn trên giường lên ném xuống đất, trên giường trống không. Cô vén rèm cửa sổ, lại đi vào nhà tắm, không có Lâm Lệ.

Trình Ca quay đầu lại, rất bình tĩnh: "Người đâu?"

Kim Vĩ mơ hồ: "Cô tìm ai chứ?"

Trình Ca: "Người phụ nữ đi cùng anh."

Kim Vĩ: "Cô nói Lâm Lệ hả, cô ấy đi rồi."

"Đi đâu?"

"Trong công việc còn có chuyện, cô ấy về trước rồi." Kim Vĩ hỏi, "Cô tìm cô ấy làm gì?"

Trình Ca: "Cô ấy và anh là quan hệ gì?"

"Vợ chồng."

Trình Ca liền cười một tiếng.

Kim Vĩ: "Cái người này… Cô cười cái gì?"

Trình Ca: "Cô ấy đã trộm máy ảnh của tôi."

Kim Vĩ sửng sốt: "Không thể nào đâu, có phải cô nhầm…"

Trình Ca ngắt ngang: "Lúc nhỏ mẹ tôi nói, người trộm đồ phải bị chặt ngón tay. Cô ấy là vợ anh, anh thay cô ấy."

Kim Vĩ nhìn dao trên tay cô, mặt trắng bệch: "Tôi… tôi không biết cô ấy ở đâu, tôi với cô ấy không phải người chung đường."

"Không phải chung đường, hai người ở chung phòng?"

"Chuyện này…" Mặt Kim Vĩ đỏ tới mang tai, nín cả buổi, đặt mông ngồi lên giường, đau khổ vò tóc, "Thực sự không phải chung đường, tôi không biết cô ấy đã đi đâu."

"Ờ." Trình Ca lạnh nhạt nói, "Tôi biết, chẳng qua là thử phản ứng của anh một chút."

Cô nói: "Anh với cô ấy là trên đường bầu bạn làm với nhau."

Vừa rồi ở ngoài cửa, Bành Dã đã nói với Trình Ca mấy câu, trên tay Kim Vĩ có dấu nhẫn, nhưng không có nhẫn; đêm đó lúc ăn cơm Kim Vĩ nói "Sớm biết hai người chia tay, tôi đã theo đuổi Hàn Ngọc rồi", Lâm Lệ không ghen.

Bành Dã nói, vào phòng, Kim Vĩ sẽ không bảo vệ Lâm Lệ giống như chồng, cô cứ tìm Lâm Lệ là được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!