Người điên bị Trình Ca đánh cho bầm dập mặt mũi, thành đầu heo.
Ban đầu hắn còn mạnh miệng, sau đó Trình Ca muốn rạch vài đường trên cổ hắn, hắn liền chịu thua ngay, khóc ròng: "Đừng nên như vậy mà! Mấy người đây là lộng hành, lộng hành!"
Trình Ca vốn tưởng hắn là một nhân vật hung ác, không nghĩ hắn mở miệng lại là một giọng nói như thế, nhất thời bị làm cho hơi không nói được gì.
Trình Ca nói: "Tôi không phải là nhân viên làm việc ở đây."
Người điên ôm lấy chân Ni Mã, kêu đau đớn: "Trách nhiệm của mấy người mà, mau cứu tôi với!"
Ni Mã nói: "Tôi cũng sợ đánh."
Người điên kêu rên với Trình Ca: "Lần trước cô đã bẻ gãy một ngón tay của tôi, hôm nay còn hành hạ tôi, không công bằng!"
Trình Ca suýt bị hắn làm cho bật cười: "Lần trước anh muốn giết tôi, vậy hôm nay tôi giết anh."
"Đừng mà!" Người điên càng thảm thương nói, "Thực ra tôi không thù không oán với cô, chỉ nghe người ta sai bảo lấy chút tiền thôi, sớm biết con đàn bà cô đây khó đối phó thì bố đã không…"
Chiếc giày trong tay Trình Ca đập "bộp" lên trán hắn, nói: "Anh chửi ai "con đàn bà" đó?"
Người điên chưa kịp phản ứng, lại đập "bộp" một cái, "Anh xưng "bố" với ai đó?"
"Ông nội! Ngài là ông nội!" Người điên gào thét, "Ngài là bố, con là con, là cháu, đời đời con cháu đều là con… Ông nội đã tát con mười bảy cái xong rồi mà, hai cái ban nãy coi như biếu thêm, được không? Ông thả con đi được không?"
"Anh còn lắm mồm với tôi…" Trình Ca giơ tay.
Người điên la: "Không phải con muốn giết ông, con chỉ là sát thủ chuyên nghiệp thôi!"
Sát… thủ… chuyên… nghiệp…
Ấn đường Trình Ca run lên.
Cô bóp cằm hắn: "Ai là chủ thuê của anh?"
Người điên: "Ông không thể ép con, nghề này của con có phẩm đức nghề nghiệp."
Trình Ca đứng dậy: "Còn lại bảy cái chưa đá."
Người điên la: "Vương Bát (1)!"
(1) Vương bát đản () hay Vương bát (): nghĩa đen là trứng con rùa, nghĩa bóng là từ chửi bậy.
"Mẹ kiếp anh chửi ai đó." Trình Ca đá tới một cái.
Người sau ôm bụng, mặt mũi đỏ lên: "Con nói, là nhận lệnh của "Vương Bát", chủ thuê họ Vương, xếp thứ tám trong nhà đó bà cô ơi…"
Trình Ca: "…"
**
Bành Dã kéo Trình Ca sang một bên, nói với cô nghi ngờ của anh, sau đó nói: "Hôm ở nhà nghỉ cô có thể đã thấy được Cáo Đen."
Trình Ca: "Cho nên hắn phái người đuổi giết tôi?"
Bành Dã nói: "Đúng. Hôm đó cô hẳn đã bắt gặp người khả nghi."
Trình Ca cũng không cần suy nghĩ: "Có một người đàn ông."
Bành Dã hỏi: "Dáng vẻ ra sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!