Edit: Thanh Thanh
~~~ Truyện được edit và đăng tải duy nhất trên wattpad Thanh Thanh Cucaitrangkhaai ~~~
~~~~~~~~~
Cả lớp đều có chung một ý tưởng —— Sầm Vũ Vũ luôn luôn không qua được Chu Ức Chi, ngày thường Chu Ức Chi mặc quần dài cậu ta liền lộ đùi, Chu Ức Chi mặc váy dài cậu ta liền mặc váy siêu dài, dù sao bất cứ lúc nào đều phải cùng Chu Ức Chi tranh tài khoe sắc một phen.
Mà Chu Ức Chi vừa mới bắt đầu khinh thường để ý tới, sau lại tựa hồ bị ăn vạ đến phiền, khinh thường Sầm Vũ Vũ cũng viết ở trên mặt.
Cơ hồ là Sầm Vũ Vũ có cái gì cô đều có thể không cần tốn nhiều sức mà đoạt lấy, bao gồm "nhất lớp", "đại hội thể thao cử bài", "Nguyên Đán người chủ trì".
Chuyện bây giờ là sao, là nhìn thấy Sầm Vũ Vũ có ý tứ với học sinh chuyển trường, cho nên cô cũng muốn đoạt sao?
Cả lớp không có khả năng nghĩ tới phương diện khác, rốt cuộc thiên nga trắng một lòng lo học, đoạn tình tuyệt ái, căn bản không có khả năng thích bất luận nam sinh nào.
Ngay cả Tùng Du theo đuổi cô hơn một tháng cũng chưa thể làm cô buông lỏng nửa phần.
Cô đột nhiên giương cung bạt kiếm, chỉ có một khả năng này.
Đừng nói bạn học cả lớp đều nghĩ như vậy, ngay cả Tiết Tích nhìn thấy Chu Ức Chi đột nhiên lửa giận tận mặt trời, đều cho rằng là như vậy.
Ở trong trí nhớ của anh, Ức Chi tựa hồ ở nhà từng oán giận vài lần trên lớp học có nữ sinh tên Sầm Vũ Vũ, cô nói không thể hiểu được đem cô làm đối thủ cạnh tranh, bắt chước bừa.
Tựa hồ còn có một lần, cử bài hội thể thao của cô bị Sầm Vũ Vũ cố ý làm hỏng, làm cho cô luống cuống tay chân bị chủ nhiệm lớp phê bình.
Vừa rồi sau khi tiến vào, trước bàn chen qua tới một đám người, Tiết Tích căn bản không biết ai với ai.
Hiện tại mới biết được, hóa ra người vừa mới ở trước mặt anh nói bậy về Chu Ức Chi chính là Sầm Vũ Vũ.
Sắc mặt Tiết Tích lạnh xuống: "Tan đi.
"Người lớp số 15 ngượng ngùng, sôi nổi tản ra, Sầm Vũ Vũ vừa bị cướp giẻ lau, vừa bị trào phúng thành tích không tốt, tâm tình cực kỳ không tốt, xoay người trừng mắt liếc nhìn Chu Ức Chi một cái, cũng trở về chỗ ngồi. Tiết Tích đứng lên, rũ lông mi đen nhánh xuống, từ trong tay Chu Ức Chi đem giẻ lau nhận lấy. Thiếu nữ đứng ở trước mặt anh banh mặt, một bộ không cao hứng. Trong lòng anh bất đắc dĩ, nhịn không được liền muốn xoa đầu cô một chút, để cô không cần không cao hứng ——"Cậu ta kém em, không cần đem lực chú ý đặt ở trên người mà không đuổi theo kịp em, không phải người thân của em
". Lúc ấy khi cô ở nhà oán giận Sầm Vũ Vũ, lời này anh có nói qua, nhưng lúc ấy cô lập tức tựa như mèo bị dẫm đuôi, lập tức nói"Anh quản được sao, anh thật đem mình thành người nhà tôi sao, người nhà của tôi chỉ có cha mẹ tôi!"
Vì thế, ngón tay rũ tại bên người dừng một chút, Tiết Tích trầm mặc một lát, rốt cuộc là không làm ra hành động sẽ khiến người chán ghét.
Mà Chu Ức Chi đuổi ruồi bọ vây quanh anh đi, cảm giác chua lòm trong lòng lúc này mới tiêu tán, cô tức giận mà nhìn Tiết Tích liếc mắt một cái, cũng không rảnh lo anh nghĩ như thế nào, quay đầu liền về vị trí.
Ban đầu còn muốn lưu lại ấn tượng tốt cho anh thời niên thiếu một chút, hiện tại xem ra, dù sao hình tượng đã tan vỡ, dứt khoát nên ngang ngược liền ngang ngược đi.
Dù sao mặc kệ cô như thế nào, anh đều không thể thích người khác.
Chu Ức Chi tự sa ngã mà ghé vào trên bàn ngủ.
Kế tiếp lại mấy tiết học.
Tiết Tích cho rằng lại giống đời trước, Chu Ức Chi mặt ngoài thuận theo cha cô đáp ứng cùng anh hữu hảo, nhưng là trong lòng nhất định là không muốn cùng anh ở một chung một lớp.
Dựa theo tính cách của cô, buổi chiều hẳn là tìm cha cô yêu cầu đổi lớp.
Nhưng trăm triệu không nghĩ tới, cả ngày gió êm sóng lặng........ Cô chẳng lẽ......
Thật sự trở nên không chán ghét anh như vậy sao?
Mong đợi đột nhiên trở thành sự thật, anh thế nhưng có chút mờ mịt.
Tiết Tích nỗi lòng cuồn cuộn, một mặt cảm thấy, chẳng lẽ một đời này liền bởi vì hiệu ứng cánh bướm, thái độ của Chu Ức Chi với anh liền không hề đối chọi gay gắt sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!