Chương 29: Thăm dò

Edit by Thanh Thanh

~~~~~~~~~~

Chu Ức Chi đi lớp học bổ túc là sau khi tan học ở trường học, trực tiếp để tài xế đưa cô đi, bởi vậy cô đã có một thời gian không cùng Tiết Tích cùng nhau về nhà.

Lúc cô về nhà ước chừng hơn 9 giờ tối, thông thường sẽ cùng Viên Mai ở bên ngoài ăn xong cơm chiều mới về, cho nên đều bảo dì Hà không cần chuẩn bị cơm chiều của cô.

Lớp học bổ túc thực chính quy, học sinh mũi nhọn là nhân tài toàn thành phố cùng thi đua mới có thể tiến vào lớp học bổ túc, hơn nữa quay lại đều có tài xế Lý đón đưa, cho nên vấn đề an toàn không làm người khác lo lắng.

Nhưng mấy ngày nay, Chu Ức Chi sau khi từ lớp học bổ túc trở về, thoạt nhìn tâm tình đều rất không tồi.

Lúc quản gia giúp cô tháo cặp sách xuống, cô còn ngâm nga hát vài câu.

Quản gia có chút kinh ngạc, hỏi: "Tiểu thư ở lớp học bổ túc quen bạn học mới sao?

"Chu Ức Chi đỡ tủ giày, đem ủng đi tuyết nhẹ nhàng đá đến một bên, thay dép lê, ngẩng đầu nhìn anh ở bên kia. Tiết Tích ngồi ở trên sô pha đọc sách, ngón tay thon dài cầm một cái bút, thường thường vẽ một đường, sườn mặt anh tuấn, hết sức chăm chú. Chu Ức Chi cười nói:"Vâng, người ở lớp học bổ túc đều rất thú vị.

"Anh còn đang đọc sách. Chu Ức Chi nhìn cái ót của anh, thanh âm giơ giơ lên, lại nói:"Đúng rồi, chú Hà, buổi tối ngày mai khả năng như tối nay mới về, cháu cùng bạn học cùng đi ăn lẩu."

"A." Quản gia gật gật đầu, có chút vui mừng: "Được, chú nhớ kỹ, chú sẽ nói một chút với tài xế Lý."

"Nhưng mà tiểu thư, bạn mới của cô là nam vẫn là nữ? Chú ý an toàn.

"Chu Ức Chi thập phần tùy ý nói:"Đương nhiên đều có."

Hôm sau, trước lúc lớp học bổ túc sắp tan học, Chu Ức Chi tay nâng má, một cái tay khác cầm bút vô ý thức ở trên mặt bàn nhẹ điểm, suy tư có thể tìm ai đi ăn lẩu.

Tìm một nam sinh đơn độc đi ăn lẩu, không khỏi quá cố tình, tốt nhất là mấy bạn học, có nam có nữ.

Tầm mắt của cô xẹt qua mấy nam sinh vóc dáng thấp mang mắt kính ở phía trước, đang muốn gửi tin nhắn hỏi Viên Mai một chút đêm nay có hẹn hay không, bỗng nhiên, một tờ giấy từ phía sau ném lại đây.

Chu Ức Chi đem giấy ném ở trên bàn nhẹ nhàng niết ở trong tay, mở ra, là hỏi cô sau khi kết thúc học bổ túc có chuyện gì hay không, vài người lớp A tính toán đi liên hoan.

Chu Ức Chi nghiêng về phía sau xem xét.

Là nam sinh mấy ngày hôm trước mời cô đi mua sách kia.

Cậu hướng về phía cô cười cười.

Chu Ức Chi lúc này mới thấy rõ diện mạo của cậu.

Áo khoác lông vũ treo ở trên lưng ghế, mặc một kiện áo lông màu trắng gạo, ngũ quan tương đối xuất chúng. Bất quá khác với Tiết Tích anh tuấn thanh lãnh, cũng khác Tùng Du hệ vận động, khóe môi cậu treo lên tươi cười, là diện mạo thực ngoan ngoãn thanh tú, thực dễ dàng làm người sinh ra cảm giác thân thiết.

Chu Ức Chi tức khắc tỉnh lại.

Lẩu tới.

Chu Ức Chi làm cái OK về phía cậu.

Lớp A sau khi học bổ túc xong, trong phòng học tức khắc náo nhiệt lên, một đám người một bên thu thập cặp sách, một bên mặc áo khoác vào.

Chu Ức Chi mặc áo lông vũ vào, liền thấy trên hành lang đã đợi vài người, đang nói nói cười cười, trong đó có mập mạp am hiểu sinh động không khí, làm hai nữ sinh khác vui vẻ đến cười ha ha, trừ bỏ ba người này ở ngoài, còn có hai nam sinh vóc dáng cao lớn, một người đeo mắt kính tương đối văn nhã, một người khác lười nhác mà dựa vào tường.

"Đi thôi, mọi người tham gia học bổ túc sắp nửa tháng, nói như thế nào cũng phải quen biết một chút, chúng tớ lần trước đều đã làm quen rồi, chỉ thiếu cậu."

"Chỉ thiếu tớ?"

Chu Ức Chi nghi hoặc mà chỉ chỉ những người khác trong phòng học: "Không phải còn có rất nhiều người sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!