Edit by Thanh Thanh
~~~~~
***
Tùng Du không chờ được Chu Ức Chi đến yến hội sinh nhật của mình, thất vọng đến cực điểm, cậu ta cũng không biết nên làm gì bây giờ, xin lỗi cũng nói, lì lợm la liếm cũng lì lợm la liếm qua, Chu Ức Chi chính là không dao động.
Cho nên khi Chu Ức Chi rep tin nhắn, nói sau khi tan học gặp mặt, cậu ta quả thực có chút thụ sủng nhược kinh, còn chưa tan học, liền trước tiên trốn học trở về biệt thự nhà mình một chuyến, thay đổi một thân trang phục, xịt keo xịt tóc, phong lưu phóng khoáng xuân phong đắc ý lần thứ hai trở lại trường học.
Lúc này đây cậu ta học ngoan, cũng không cùng các bạn bè khoác lác nơi bản thân đi ước định, trước tiên chuẩn bị đồ thổ lộ.
Chính là Chu Ức Chi đáp ứng gặp mặt hơn nữa địa điểm định ra thật sự là quá giản lược, bên trong quán món cay Tứ Xuyên khí cay huân khắp nơi, không hề có tình thú, Tùng Du vốn là tính toán mang cô đi tiệm cơm Tây, còn đặt đàn violon rồi, nhưng thấy cô đưa ra nơi này, gần trường học, cậu ta cũng chỉ đáp ứng được thôi.
Chu Ức Chi còn chưa tới, Tùng Du khó được cảm nhận được vài tia khẩn trương, một bên điên cuồng gửi tin nhắn cho anh của Chu Ức Chi cùng với chờ Viên Mai bạn tốt cùng lớp của Chu Ức Chi gửi tin nhắn, hỏi thăm thứ Chu Ức Chi yêu thích, một bên ôm lo sợ chờ đợi.
Trong chốc lát, thiếu nữ mặc áo khoác màu trắng gạo đeo khăn quàng cổ thuần màu đen đẩy cửa đi vào.
Tùng Du lập tức đứng lên: "Chi Chi, ngồi đi!"
Chu Ức Chi ngồi xuống, chờ cậu ta chọn xong đồ ăn, sau đó trầm mặc không nói mà ăn một lát.
Nhìn thấy Tùng Du chọn đồ ăn, cư nhiên tám chín không rời thập toàn là đồ cô yêu thích, Chu Ức Chi nhướng mày, có chút kinh ngạc. Cô nhìn ra được nhị thế tổ này cư nhiên thật đúng là có vài phần dụng tâm. Nhưng là ai nói cho cậu ta biết đồ cô yêu thích?
Không có khả năng là quản gia nói cho đi?
Chu Ức Chi ngẩng đầu nhìn Tùng Du liếc mắt một cái, Tùng Du dừng lại lải nhải, cười nói với cô:
"Nhìn ra tới tớ là nghiêm túc đi? Chuyện đánh đố như vậy bỏ qua được không?"
"Được." Chu Ức Chi nói, nhưng không chờ Tùng Du kinh hỉ, cô lại nói: "Nhưng bỏ qua, tôi cũng không thích cậu."
"Vì sao?"
Tùng Du trợn tròn mắt, nhẫn nhịn, có chút nóng nảy hỏi: "Trước khi cậu không biết chuyện đánh đố, thái độ của cậu đối với tớ ——"
"Tôi có người thích rồi."
Chu Ức Chi bình tĩnh mà uống canh, không thể không nói, cửa hàng này hương vị thực không tồi.
Tùng Du thư khẩu khí, cậu ta căn bản không tin, chỉ cảm thấy Chu Ức Chi suy nghĩ biện pháp lừa cậu ta. Chu Ức Chi đối với nam sinh bên người đều thực lãnh đạm, sao có thể lại đột nhiên có người yêu thích, loại tính tình này của cô, cũng không có khả năng cuồng nhiệt theo đuổi ngôi sao gì đó, đây không phải đang lừa gạt cậu ta sao?
Cậu còn muốn nói gì nữa, Chu Ức Chi lại cho cậu ta một kích: "Cho nên đừng gửi tin nhắn, đừng lđể người bên cạnh cậu tới tìm tôi, bằng không tôi phải đi cục cảnh sát báo quấy rầy.Tùng Du:......
"Những lời này so với những cái khác đều đều đả thương người, Tùng Du trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời. Cậu ta ngay cả đũa cũng không có tâm tư động, trơ mắt nhìn Chu Ức Chi ăn một lát —— cô tựa hồ cũng không có ăn uống gì, đơn giản ăn một chút, đứng dậy liền muốn đi. Tùng Du không khỏi nói:"Tớ cũng là dụng tâm, biết cậu thích ăn cái gì, liền cố ý chọn đồ ăn đó, cậu ăn không nhiều lắm?
"Chu Ức Chi vốn dĩ liền có chút kỳ quái người Tùng Du hỏi là ai, hỏi ra được thói quen ẩm thực của cô. Cô ở lớp học cũng cùng Viên Mai thân cận một chút, nhưng là cô ấy lại không ở nhà cô ăn cơm, Viên Mai cũng không biết cô ngày thường có cấm kỵ gì. Quản gia thì thật ra gặp qua Tùng Du vài lần, xuất phát từ băn khoăn thân thể của cô, quản gia là có khả năng nói cho Tùng Du. Nhưng là trong lòng Chu Ức Chi lại ẩn ẩn có một suy đoán làm người tức giận, cô nhịn không được quay đầu lại hỏi:"Sao cậu lại biết tôi thích ăn cái gì không thể ăn cái gì?
"Tùng Du không thể phản ứng lại những lời này của cô vì sao mang theo tức giận, sửng sốt, trả lời nói:"Tớ hỏi anh của của cậu, lần trước anh ấy đánh tớ, nhưng là tớ đã ngầm xin lỗi ——"
Lời nói còn chưa nói xong, Chu Ức Chi đóng cửa đi luôn.
Chu Ức Chi từ trên lầu quán món cay Tứ Xuyên đi xuống, nghênh diện tới một trận gió lạnh, tóc cô thổi đến bay múa, cô một bên buồn bực mà đi đến xe một bên đem tóc buộc lại, bước chân đều có vài phần táo bạo, anh thật đúng là làm tốt lắm, không thích cô liền thôi đi, cư nhiên còn giúp người khác theo đuổi cô?!
Tuy rằng biết rõ anh xuất phát khả năng cùng quản gia giống nhau, là sợ Tùng Du mang theo đồ ăn không nên ăn, quay đầu lại cô lại đau dạ dày.
Chuyện này là quản gia dặn dò Tùng Du, Chu Ức Chi sẽ cảm thấy quản gia thực tri kỷ, nhưng đổi lại là anh —— Chu Ức Chi sắp tức chết rồi.
Aaa anh không ăn giấm không đố kỵ còn chưa tính, cư nhiên còn giúp người khác?!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!