Chương 90: Phiên ngoại 9: Đám cưới vui vẻ.

"Đám cưới rốt cuộc tổ chức ở đâu đây?"

Xem xong cả một tập sách quảng bá du lịch dày cộp, Thịnh Ngộ chỉ thấy rầu rĩ.

Lộ Dữ Chu rót nước, vừa lau tóc bằng khăn vừa đi tới. 

"Khó chọn vậy sao?"

Thịnh Ngộ thở dài: "Trước đây chúng ta đã bàn rồi mà, muốn đến một thành phố cho phép hôn nhân đồng giới để đăng ký, tiện thể tổ chức đám cưới luôn. Nhưng em vừa tra thử, mấy chỗ đó đều khá xa, di chuyển mất hơn 24 tiếng. Với lại sắp tới không có ngày nghỉ lễ, nếu tổ chức ở nước ngoài… Rất nhiều bạn học chắc không tham dự được."

Lộ Dữ Chu đặt ly nước trước mặt cậu, anh ngồi xuống cạnh bên, thuần thục ôm cậu từ phía sau, giọng lười nhác: 

"Vậy thì tổ chức trong nước."

Bị mấy sợi tóc ướt quét vào cổ ngứa ngáy, Thịnh Ngộ né ra: "Không… Em muốn cả hai, em xem  mấy video giới thiệu đám cưới bên kia, thấy cũng hay…"

Trong lòng cậu có chút tham lam, vừa muốn có sự công nhận của pháp luật, vừa muốn bạn bè, người thân chúc phúc. Nếu không chọn được cả hai thì chi bằng làm luôn hai lần.

"Vậy để tôi đặt lịch trước." Lộ Dữ Chu kéo cậu trở về, ôm vào ngực hôn hai cái. 

"Muốn đi đâu?"

Thịnh Ngộ hổn hển, cầm cuốn quảng bá trên bàn chỉ vào: "Ở đây."

Copenhagen, Đan Mạch. Thành phố có biển xanh thẳm và những dãy nhà sặc sỡ sắc màu, cậu vừa nhìn đã thấy thích.Từ lúc nộp đơn xin kết hôn đến khi nhận được thông báo "đã được chấp thuận" mất khoảng một tháng. Lại thêm gần một tháng sắp xếp lịch trình, tận tháng tám bọn họ mới xách hành lý bay đến Đan Mạch.

Nghĩ sau này về nước vẫn phải làm thêm một buổi nữa, Thịnh Ngộ không mời người thân hay bạn bè đi cùng. Hai người chỉ thuê một căn biệt thự nhỏ hai tầng gần rừng ven biển để ở. Sau đó liên hệ người quay phim, còn đặt may hai bộ lễ phục cưới.

Copenhagen là thành phố có bề dày văn hoá và nghệ thuật. Vài ngày thảnh thơi, bọn họ dạo phố chụp đủ kiểu hình kỳ kỳ quái quái rồi đăng lên vòng bạn bè.

Đến ngày thứ tư, khi đi ngang tòa thị chính, họ nhìn thấy bên trong đại sảnh nơi chuyên tổ chức nghi thức đám cưới. Ngoài cửa có một đôi vợ chồng trẻ đang đứng, bên cạnh là bạn bè, người thân ồn ào náo nhiệt.

Thịnh Ngộ đứng lại một lúc, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: 

"Biết vậy thì chúng ta chọn dịp Quốc khánh mà làm, gọi hết mọi người qua đây, cho chúng ta được hưởng không khí kết hôn."

Lộ Dữ Chu xoa nhẹ gáy cậu, giống như đùa nói:

"Em muốn gọi ai đến?"

"Rất nhiều." Thịnh Ngộ như thể đọc danh sách:

"Chủ tịch Thịnh chắc chắn phải tới; bà nội dạo này sức khỏe cũng ổn, em muốn bà nhìn thấy em kết hôn; dì thì không cần nói rồi; Hạ Dương nhất định phải có mặt, cậu ấy ồn ào lắm, một người bằng mười; rồi đồng nghiệp của em; thêm đám bạn học cũ hồi cấp ba…"

Lộ Dữ Chu nhướng mày: "Đã gọi hết đến đây, không bằng tiện thể tổ chức đám cưới luôn đi, ngay bãi cỏ trước biệt thự cũng được."

"Có thể nha." Thịnh Ngộ vẫn chưa ý thức được mức độ nghiêm túc, cười hì hì phụ họa: 

"Chọn công ty chuyên tổ chức đám cưới cho người bản địa mấy hôm nay chúng ta xem cũng được này, chỗ đấy là làm đẹp nhất…"

Lộ Dữ Chu ôm vai cậu trở về, nói:

"Chờ lát nữa còn phải sắp thêm một bộ ly rượu…"

Đêm đó Lộ Dữ Chu vẫn ngồi gõ máy tính đến ba giờ sáng.

Thịnh Ngộ chỉ nghĩ là công việc đột ngột phát sinh, không để tâm, ôm chăn ngủ trước.

Ngày tổ chức đám cưới, trong lúc mơ màng cậu bị tiếng ồn bất ngờ đánh thức, cầm điện thoại lên thấy mới sáng sớm bảy giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!