Chương 6: Đấu địa chủ.

Thịnh Ngộ thừa nhận mình có vài phần trẻ con, nhưng làm trò trước mặt người khác, vẫn là quá xấu hổ.

Cậu vứt hết những chiếc lá đã chọn cẩn thận vào thùng rác.

Các giáo viên không đến trường vào kì nghỉ,  chỉ còn vài kẻ xui xẻo bị gọi đi trực ban hoặc chấm bài. Cả văn phòng rộng lớn chỉ có đúng một chỗ có người ngồi, một thầy giáo trẻ, trông có vẻ đang mơ màng buồn ngủ.

Thịnh Ngộ đẩy cửa bước vào, ánh nắng chiếu xiên từ sau lưng kéo dài một vệt xuống tận sàn.

"Đến làm thẻ học sinh à?"

Nghe xong mục đích của cậu, thầy giáo bóp bóp mũi cho tỉnh ngủ, mặt mũi rõ ràng còn đang buồn ngủ lắm, nhưng vẫn đứng dậy lê đôi dép lạch bạch lạch bạch đi tới đi lui.

Vì chẳng có việc gì khác, mà cũng không có ai khác trong phòng, nên việc làm thẻ học sinh tiến hành nhanh chóng bất ngờ. Thầy giáo quấn một sợi dây đeo màu xanh dài lên bảng tên, ngáp một cái rồi nói:

"Dây dài quá, nếu thấy vướng thì gắn kim băng ở phía sau cho chắc, biến nó thành bảng tên đeo ngực cũng được."

Thịnh Ngộ nhận lấy bảng tên, thử đeo thử thấy đúng là hơi dài, bảng tên rủ xuống tận bụng dưới.

Bảng tên có in ảnh cỡ 3x4, bên dưới là tên lớp và họ tên:

Lớp 11A1.

Thịnh Ngộ.

Lúc này, thầy giáo trẻ kia vừa thấy Lộ Dữ Chu ngoài cửa, thuận miệng nói luôn:

"À đúng rồi, bằng khen của em chắc gửi về rồi ha? Chúc mừng nha, lại giành giải nhất đấy."

Lộ Dữ Chu gật đầu không nói gì.

Thầy biết Lộ Dữ Chu có tính cách như thế nào nên cũng không cảm thấy bị xúc phạm, ngược lại còn lục tìm trên bàn một lúc, nói: 

"Bài kiểm tra tháng này sắp chấm xong rồi, bài thi toán của em đang ở chỗ thầy. Em có thể mượn đáp án từ chị Dung, chép lại vài phần để tham khảo. Em bị trừ ba điểm, có muốn xem là sai ở đâu không?"

Tổ Toán lớp 11 làm việc rất nhanh, thi xong là hôm sau có điểm luôn. Nhưng Lộ Dữ Chu cũng chẳng hỏi han gì vì trong lòng đã rõ mình sai chỗ nào.

Anh chìa tay ra, thầy giáo liền đưa bài thi tới.

Thịnh Ngộ đứng bên cạnh có chút tò mò, muốn xem thử một bài thi gần điểm tuyệt đối trông thế nào, nên nghiêng người lại gần Lộ Dữ Chu hơn chút.

"Muốn xem à?" Thầy giáo cũng đưa cho Thịnh Ngộ một bản, "Còn dư mấy bản đây, cứ cầm xem đi."

Thịnh Ngộ mỉm cười nhận lấy, rồi lại dịch ra xa một chút.

Lộ Dữ Chu liếc mắt nhìn cậu một cái.

Bài sai có ba điểm, nhìn lướt qua là biết sai ở đâu rồi. Chủ yếu là bị trừ điểm phần trình bày. Bên lề bài thi còn bị giáo viên ghi chú, nét chữ là của chủ nhiệm Lưu. Có vẻ cô thật sự muốn trị cái thói tiết kiệm mực của anh.

Lộ Dữ Chu chỉ nhìn thoáng qua, rồi gập bài thi đem trả lại.

Thịnh Ngộ cũng làm theo, gập bài thi rồi bỏ vào túi tài liệu của mình.

Lộ Dữ Chu: "……"

"Làm sao vậy?" Thấy ánh mắt anh lạnh lùng nhìn qua, Thịnh Ngộ siết chặt lấy túi tài liệu, sợ bị giật lại.

"Cô Lưu đưa cho tôi bài thi kiểm tra tháng, tôi chỉ muốn xin thêm bản đáp án thôi, không được sao?"

Thầy giáo trẻ đứng bên cạnh không nhịn được bật cười, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa hai người, rõ ràng rất hứng thú, mở miệng giúp giải vây:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!