Chương 25: Liên hệ.

Xe dừng lại ở sân, trợ lý cầm ô đưa hai người vào nhà.

Thịnh Khải Cơ vẫn chưa tới. Thịnh Ngộ ngủ đến đầu óc choáng váng, cảm thấy nhất định phải rửa mặt cho tỉnh táo lại một chút. Người hầu tiến tới hỏi cậu có muốn dùng trà không, cậu đáp:

"Đưa lên phòng tôi đi."

Cậu bước nhanh lên lầu hai. Đi được một đoạn, Thịnh Ngộ chợt khựng lại, cảm thấy như thiếu mất điều gì đó.

Quay đầu nhìn lại, Lộ Dữ Chu  thế nhưng vẫn còn đứng ở cửa, bên cạnh có một người hầu đang dẫn đường, anh ở đó rũ mắt trông yên lặng và xa cách.

Phải rồi.

Lộ Dữ Chu ở nhà họ Thịnh không có phòng riêng, chỉ có thể ở phòng dành cho khách.

Thịnh Ngộ khẽ tặc lưỡi.

"... Cứ đi thẳng, quẹo phải ở gian đầu tiên là phòng khách... Lộ Dữ Chu thiếu gia, nếu không thì để tôi dẫn cậu đi nhé?" Người hầu thấy anh vẫn đứng đó, cẩn thận lặp lại lời đề nghị của mình.

"Không cần."

Lộ Dữ Chu nhìn theo hướng chỉ, đại khái nhớ được đường, thu ánh mắt lại rồi gật đầu qua loa:

"Cô cứ làm việc đi, tôi tự đi được."

Người hầu ngập ngừng muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Vừa mới xoay người đi, một bóng người đã bất ngờ lao tới, thắng gấp ngay trước mặt anh, trên mặt Lộ Dữ Chu lộ nét bất ngờ.

Cậu nhìn người hầu đang ngơ ngác đứng bên cạnh rồi nói

"Không sao, để tôi lo cho cậu ấy ."

Còn chưa kịp phản ứng, Lộ Dữ Chu đã bị Thịnh Ngộ nắm lấy cổ tay đang buông thõng. Cậu chỉ kéo nhẹ một cái, không mạnh, giống như ra hiệu để anh đi cùng mình.

"Đi với tôi." Người này hơi cong cong khóe mắt, tia nắng chiếu rọi đôi con ngươi, trong suốt và sáng ngời, cậu cười nói:

"Tôi đưa anh tới một nơi, đảm bảo anh sẽ hài lòng."

Mà "đảm bảo anh sẽ hài lòng", chính là chỉ... phòng ngủ của Thịnh Ngộ.

Tuy đã một thời gian không ở, nhưng căn phòng vẫn sáng sủa gọn gàng như cũ. Đồ đạc không hề phủ bụi, rõ ràng có người thường xuyên quét dọn mỗi ngày.

Thịnh Ngộ chỉ vào ghế sofa rồi nói:

"Ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt cái đã."

Lộ Dữ Chu không ngồi.

Ước chừng dừng lại hai ba giây, anh dựa vào cửa phòng, chậm rãi khép mắt lại một chút.

… Có quỷ mới tin cậu.

Cái này thì khác gì với phòng dành cho khách đâu chứ?

Lộ Dữ Chu thật sự muốn b*p ch*t bản thân ngốc nghếch vài phút trước còn đi tin tưởng Thịnh Ngộ.

Bên kia, Thịnh Ngộ rửa xong mặt, dùng khăn lông lau khô nước, rất nhanh từ trong phòng tắm đi ra.

Khi bước ra, Lộ Dữ Chu đang dựa vào bên cạnh bàn, ngẩng đầu nhìn mấy cuốn sách cổ được xếp ngay ngắn trên kệ sách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!