" Ai không phải...."
Lý Hưởng nhìn theo hướng Văn Dục Phong rời đi, có chút choáng váng qua vài giây mới phản ứng lại được liền đuổi theo ——
" Dục ca, chúng ta học năm hai, không nên đi hướng khu dạy học của năm nhất chứ!"
Bước chân Văn Dục Phong không dừng lại, lười không muốn quay đầu liền nói vọng ra phía sau.
" Tôi biết."
" Vậy sao Dục ca còn—— "
Không đợi Lý Hưởng nói xong, Triệu Tử Duệ theo phía sau đập lên đầu một cái bốp.
" Cậu có ngốc hay không?" Triệu Tử Duệ nghiêng đầu nhìn Lý Hưởng, ánh mắt không chút đồng tình nào: " Dục ca rõ ràng muốn đến năm nhất tìm người."
"......"
Lý Hưởng chớp chớp mắt, rốt cuộc cũng phản ứng lại được, khó có được hắn không so đo sự độc miệng của Triệu Tử Duệ: " Hắn muốn tìm người nào?"
Triệu Tử Duệ không vội vã nói tiếp, hắn ngước mắt nhìn về phía nam sinh đi ở phía trước.
Qua vài giây sau, hắn mới quay đầu lại.
" Tớ nghe nói ngày hôm qua Dục ca bảo các cậu tìm một người ở sơ trung?"
"......."
Lý Hưởng cau mày nghĩ nghĩ: " Đúng là có.
Hắn kêu tớ hỏi thăm một chút tên một học sinh chuyển trường thi vượt cấp đứng hạng nhất.
Dục ca hôm qua còn nói hắn không biết người kia tên Tần Tình, nhưng không biết cụ thể là chữ nào, kêu tớ phải tìm hiểu rõ."
Triệu Tử Duệ ánh mắt chợt lóe: " Người đó tên là gì?"
Lý Hưởng: " Tần Tình.
Tần trong Tần Hán, Tình trong trời nắng đẹp."
Triệu Tử Duệ trầm mặc vài giây.
" Thật đúng là cô ấy."
" Cậu quen biết?" Lý Hưởng kinh ngạc trợn to mắt.
Triệu Tử Duệ liếc nhìn Lý Hưởng một cái: " Không chỉ mình tớ biết, cậu cũng biết."
"......".
Truyện Lịch Sử
Lý Hưởng lần này cả kinh lời cũng không thể nói ra.
Triệu Tử Duệ cũng không để ý hắn: " Cậu có nhớ lúc trước ở ngoài cổng trường, có một nữ sinh đội mũ lưỡi trai được Tôn Hưng dẫn đi hay không?"
Lý Hưởng đau khổ suy tư vài giây, sau đó gõ đầu một cái.
" Đương nhiên nhớ rõ! Tiểu học muội đặc biệt đáng yêu, diện mạo ——"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!