Chương 8: Người Nhà Ngồi Ghế Trước?

Sau bữa sáng, Tống Thanh Uẩn lái xe đưa Kỷ Chính Sơ đến trường.

Tới cổng trường, chàng trai chỉnh lại quai cặp, ôm ly cà phê rồi nhảy xuống xe: "Anh, anh đi làm đi nhé! Bye bye, tối gặp lại!"

Người đàn ông khẽ gật đầu: "Tối gặp. Buổi trưa nhớ ăn đúng giờ."

"Biết rồi ạ."

Tháng tư, tiết Thanh Minh vừa qua, hoa anh đào đang vào độ rực rỡ nhất.

Giờ này đã là gần mười giờ sáng, đúng vào giữa tiết học. Các sinh viên tan học rủ nhau ra ngoài, những người có tiết tiếp theo thì vội vã đổ về giảng đường. Hơn nữa, trường đang trong mùa hoa anh đào, du khách kéo đến tham quan không ngớt. Những Omega xinh đẹp và các Alpha ăn mặc như người mẫu sải bước trên lối đi trong khuôn viên trường, xung quanh còn có các nhiếp ảnh gia mang theo đủ loại máy ảnh lớn nhỏ để chụp hình.

Khuôn viên vốn yên tĩnh, nay trở nên náo nhiệt vô cùng.

"Anh Kỷ, anh đến học à?"

Có người gọi cậu từ phía sau.

Kỷ Chính Sơ quay đầu lại, là một Omega nam, hình như là đàn em năm ba cùng lớp với cậu.

Cậu mới đi trao đổi nước ngoài về, từ sau kỳ nghỉ đông thì bắt đầu học cùng lớp với các sinh viên năm ba. Đã hơn một tháng trôi qua nhưng cậu vốn có thói quen tan học xách cặp đi ngay nên đến giờ vẫn chưa nhớ hết mặt mấy người trong lớp.

"À.... là em à, em là... Liên gì ấy nhỉ...? Xin lỗi nhé, trí nhớ của anh hơi kém."

"Em là Liên Tân, anh Kỷ."

Cậu trai có đôi mắt to, mắt hai mí, làn da trắng mịn đặc trưng của Omega. Cao khoảng 1m6, đứng bên cạnh Kỷ Chính Sơ cao 1m8 trông nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng.

"À đúng rồi, Liên Tân. Gần đây có hơi nhiều môn học, anh vẫn chưa nhớ hết mọi người trong lớp, xin lỗi nhé."

Omega khẽ mím môi, ngại ngùng nói: "Không sao đâu, anh Kỷ."

Hai người vừa trò chuyện vừa đi vào lớp học.

Vì đang học ghép lớp với đàn em nên Kỷ Chính Sơ không quen ai cả. Cậu luôn chọn ngồi hàng ghế đầu gần giảng viên vì đây là vị trí chẳng mấy ai thích ngồi, có thể tránh bớt phiền phức giao tiếp.

Nhưng hôm nay thì khác.

Vì đàn em Omega vừa đi cùng cậu, không biết nghĩ gì mà cũng ngồi xuống ngay bên cạnh.

Kỷ Chính Sơ nhìn sang hàng ghế xung quanh còn trống đến cả dãy: ???

Bao nhiêu chỗ không ngồi, lại cứ phải chen sát bên cậu.

Bị làm sao thế này.

Nhưng trước mặt cả lớp, cậu không thể lẳng lặng ôm cặp đổi chỗ. Omega vốn nhạy cảm, cậu sợ mình vừa mới đứng lên đi chỗ khác, đàn em này lại ngay lập tức rơi nước mắt.

May mà chuông vào học vang lên, giảng viên nhanh chóng bước vào lớp. Cậu lập tức tập trung vào bài giảng, không còn để ý đến chuyện khác nữa.

Đây là môn chuyên ngành năm ba nhưng Kỷ Chính Sơ đã đi trao đổi nước ngoài một năm, từng tiếp xúc với nội dung này, lại còn chuẩn bị trước nên học khá suôn sẻ.

Máy tính mở chế độ chia đôi màn hình, một bên là PPT* luận văn, bên còn lại là ghi chú nội dung bài giảng trên WPS*. Chiếc iPad bên cạnh hiển thị tài liệu bài giảng của giảng viên, cậu dùng bút cảm ứng để ghi chú và đánh dấu nội dung quan trọng.

(*PPT: PowerPoint )(*WPS Office: tương tự Word, Excel, PowerPoint, được phát triển bởi 1 công ty phần mềm của Trung Quốc)

Một lúc làm hai việc.

Tay gõ PPT, tai nghe giảng, khi giảng viên vô tình đặt câu hỏi thì vẫn trả lời trôi chảy khiến thầy giáo không ngừng gật đầu khen ngợi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!