Chương 7: Chủ Nghĩa Đại Alpha, Tên Đàn Ông Thối!

Nửa sau bộ phim, ánh mắt của Kỷ Chính Sơ hoàn toàn trôi dạt, suy nghĩ hỗn loạn.

Khí tức Alpha mạnh mẽ của người đàn ông ngồi ngay bên cạnh hòa lẫn với hơi ấm, từng đợt từng đợt truyền đến.

Kỷ Chính Sơ không dám liếc mắt dù chỉ một chút nhưng khí tức Alpha quá mạnh, sự hiện diện quá rõ ràng khiến cậu như ngồi trên đống lửa.

Đợi đến khi phim kết thúc, cậu lập tức bật dậy khỏi tấm đệm, tắt phim rồi nói: "Anh, em xuống lầu đây! Thầy hướng dẫn vừa gửi mail, nói bài luận còn vài chỗ cần sửa!"

Sau đó cậu liền cuống cuồng chui vào thang máy, chạy biến........

Hai giờ sáng.

Kỷ Chính Sơ lăn qua lộn lại trên giường, không tài nào ngủ được nên liền nhắn tin cho thằng bạn thân.

[Không được, nhất định phải kể với mày, anh trai của mày thật sự hơi đáng sợ, hôm nay cứ như bị ma nhập vậy!]

[Tao bảo anh ấy đừng có coi tao là trẻ con nữa, tao sắp tốt nghiệp đại học rồi! Thành niên nhiều năm rồi! Anh của mày nói, anh ấy đâu có coi tao là trẻ con!]

[Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là: Anh ấy nói lúc tao mắc 'hội chứng chim non' đó, anh ấy cũng trạc tuổi tao bây giờ. Còn nói lúc đó anh ấy xử lý không tốt, hỏi tao có thể nhìn vào chuyện anh ấy cũng trẻ tuổi lúc đó mà tha thứ cho anh ấy không!]

[Mày nói xem có đáng sợ không, có bất ngờ không, có bệnh không?!]

Những tin nhắn liên tiếp như bắn liên thanh, hoàn toàn không nghĩ đến chuyện bây giờ đã là hai giờ sáng, thằng bạn thân có thể đã ngủ rồi.

Không ngờ, năm phút sau lại có hồi âm.

[Mộc Mộc ngủ rồi, mai em ấy sẽ trả lời cậu.]

[Tôi là Lục Phàm.]

[Đừng lo, tôi chưa đọc tin nhắn. Nhưng cậu mà nhắn thêm có khi sẽ đánh thức em ấy đấy.]

Kỷ Chính Sơ: ???

Lục Phàm là chồng của thằng bạn thân của cậu, một Beta. Ờ mà phải rồi, bạn thân cậu là một Alpha. Còn là kiểu tình nguyện nằm dưới để người ta cưỡi nữa.

Lúc trước cậu và thằng bạn thân bị pheromone của Omega dẫn dắt đến đ. ộng t. ình cùng lúc, chính Beta này đã đánh dấu bạn thân cậu. Theo lời thằng bạn thân kể lại thì: Đau muốn chết.

Giữa đêm khuya khoắt lại bị nhét một miếng cơm chó, Kỷ Chính Sơ vô cùng phiền muộn.

Nghĩ đến những biểu hiện kỳ quái của Tống Thanh Uẩn hôm nay cùng với những lời nói khó hiểu kia, cậu không khỏi rùng mình một cái.

Tên đàn ông thối tha này không phải là vì lớn tuổi, không có Omega nên túng quá hóa liều, nhắm đến tuyến thể của cậu đấy chứ?

Nhưng cậu lại thấy mình có vẻ nghĩ quá rồi.

Hồi trước cậu theo đuổi Tống Thanh Uẩn đến mức không thể hèn mọn hơn, thế mà tên đàn ông thối tha đó chẳng thèm cho chút sắc mặt tốt nào. Giờ làm sao có thể nhắm vào tuyến thể của cậu được?

Không thể nào không thể nào, đời này không thể nào, vũ trụ có nổ tung, trên đời này chỉ còn mỗi cậu với Tống Thanh Uẩn thì cũng không thể nào.

Không biết có phải là suy nghĩ cả ngày đêm nằm mơ hay không, mãi đến ba giờ sáng Kỷ Chính Sơ mới ngủ được.

Trong mơ, Tống Thanh Uẩn đột nhiên đối xử tốt với cậu, hai tay siết chặt cổ tay cậu, đè mạnh cậu xuống giường.

Thân hình của Alpha áp sát xuống thấp, đôi môi lần theo sống mũi cậu chầm chậm lướt qua....

Từng chút một ngửi lấy hương thơm, cuối cùng dừng lại nơi tuyến thể sau gáy, cố gắng đánh dấu cậu.......!!!

Kỷ Chính Sơ bừng tỉnh, bật dậy trên giường, sắc mặt vẫn còn nguyên vẻ hoảng loạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!