Bữa cơm này ăn mà như đứng đống lửa như ngồi đống than. May mà ngoài mấy câu mở đầu có hơi không đứng đắn, sau đó Alpha cư xử rất bình thường.
Nhưng tim của Kỷ Chính Sơ vẫn không ngừng đập loạn xạ.
Cố gắng lắm mới ăn xong, cậu lập tức chạy về phòng. Cậu dựa lưng vào cửa, ngực phập phồng không ngừng.
Tên đàn ông khốn kiếp này cố ý đúng không? Cái gì mà 'trước đây xương quai xanh không có nhô lên thế này, cũng chẳng thấy rõ nhiều mạch máu đến vậy'.
Hồi cậu bị k. ích th. ích đến kỳ mẫn cảm, Alpha vẫn điềm tĩnh, ổn định, thậm chí còn rất lịch sự, có thể nói là dù cậu ngồi trong lòng nhưng hắn vẫn không bị loạn. Tất nhiên, một Alpha không rung động với một Alpha khác đang ngồi trong lòng cũng chẳng có gì lạ cả.... Nhưng nếu Alpha kia đang trong kỳ mẫn cảm, chỉ cần thấy vật sống là sẽ cọ tới, còn chuyên chọn chỗ mềm để li. ếm mà vẫn là thái độ đó thì quá lịch sự rồi.
Đúng vậy, chính là Kỷ Chính Sơ.
Lần đầu tiên bị k. ích th. ích kỳ mẫn cảm, cậu không nhớ gì cả nhưng lần thứ hai thì cậu lại tỉnh táo vô cùng. Cậu khó chịu đến mức phát điên mà Tống Thanh Uẩn lại là người xoa dịu cho cậu trong kỳ mẫn cảm đầu tiên, thế nên cậu mới theo bản năng mà bám lấy hắn, vừa bám vừa cởi cúc áo của chính mình. Nếu không nhớ nhầm, hình như cậu còn hôn lên môi của hắn.
Nhưng người đàn ông này chỉ hơi cứng đờ chứ không phản ứng gì quá lớn, cứ như bị cậu hôn hay bị muỗi cắn chẳng khác gì nhau.
Thậm chí Tống Thanh Uẩn còn chẳng né tránh, vẫn bình tĩnh làm tròn trách nhiệm của mình: nắm lấy tay cậu không cho cởi áo, sau đó thành thạo l. ột s. ạch bên dưới của cậu.
Cả quá trình này lịch sự quá mức, đến mức khi quá trình xoa dịu kết thúc, nửa trên của cậu vẫn còn nguyên vẹn, không hề có chút gì gọi là mất kiểm soát.
Cậu còn tưởng hồi đó hắn đứng đắn lắm, không ngờ nhìn cũng kỹ lắm đấy chứ! Nhìn đến nỗi thịt có bao nhiêu, mạch máu có mấy sợi cũng đếm được.
Càng nghĩ càng tức.
Kỷ Chính Sơ mở điện thoại, nhảy lên giường, tức giận nhắn tin cho bạn thân:
[Tống Thanh Uẩn, cái tên khốn này!]
[/Quăng đồ. jpg/]
Thượng Mộc: [Lại sao nữa? /Vịt liếc mắt. jpg/ Mới có ngày đầu tiên thôi mà.]
Kỷ Chính Sơ: [Hồi đó lúc tao bị k. ích th. ích đến kỳ mẫn cảm, anh ấy làm cho tao mà còn len lén nhìn xương quai xanh của tao! Anh trai của mày chắc chắn là loại ban ngày nghiêm túc đạo mạo, buổi tối lén lút xem Omega nhảy múa dâm dục trên điện thoại!]
Thượng Mộc: [Ờm... nhưng mà... theo tao thấy, trong tình huống đó không thể gọi là 'len lén nhìn' được... Tao là người trưởng thành, biết Alpha khi bị dẫn dắt đ. ộng tì. nh sẽ làm gì.
Mày còn không ngại để anh ấy 'làm' chỗ đó thế mà lại để ý anh ấy nhìn xương quai xanh à?]
Kỷ Chính Sơ: [......]
Kỷ Chính Sơ: [Anh ấy làm chỗ đó là do không còn cách nào khác! Là bất đắc dĩ! Làm thì làm rồi nhưng anh ấy nhìn xương quai xanh của tao cũng là bất đắc dĩ à?!]
Thượng Mộc: [Ờ... mà này Sơ Sơ, anh của tao là một Alpha bình thường. Mày còn để anh ấy 'làm' thì không lý nào anh ấy ở trước mặt mày lại không hề động lòng cả. Alpha đỉnh cấp có ha. m mu. ốn rất cao đó. Chẳng lẽ lúc làm với mày, anh ấy phải trừng trừng hai mắt, tâm lặng như nước chắc?]
Kỷ Chính Sơ sững người.
[Nhưng mà... tao là Alpha, tại sao anh ấy lại... với một Alpha...?]
[Mày cũng là Alpha đấy thôi nhưng mày theo đuổi anh ấy tận nửa năm, còn nói nguyện ý làm người ở dưới. Anh ấy là người ở trên, tại sao lại không thể động lòng?]
Kỷ Chính Sơ nhìn tin nhắn của thằng bạn thân, đầu óc bỗng chốc trống rỗng.
Chỉ trong chớp mắt, một đoạn ký ức lướt qua đầu cậu.
Cậu dường như lại nghe thấy giọng nói trầm khàn của người đàn ông bên tai:
"Sơ Sơ..."
Hơi thở nặng nề, mang theo một chút nóng bỏng không dễ nhận ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!