Chương 27: Ngoại truyện

Chiều hôm đó, sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn, mẹ của Kỷ Chính Sơ nhìn hai đứa rồi đột nhiên đề nghị:

"Hay là hai đứa đi du lịch đi? Thanh Uẩn có thời gian không? Đúng lúc Sơ Sơ vừa tốt nghiệp, vừa là tuần trăng mật, cũng coi như chuyến du lịch tốt nghiệp của nó."

Kỷ Chính Sơ "A" một tiếng: "Có phải mẹ chỉ muốn bỏ tiền cho một chuyến du lịch thôi không! Không được! Du lịch tốt nghiệp và tuần trăng mật con đều muốn! Con trai mẹ kết hôn và tốt nghiệp, hai sự kiện quan trọng trong đời, không thể tiết kiệm như thế được!"

Mẹ cậu lườm một cái: "Được rồi, được rồi, để cha con chi. Hai đứa đều là Alpha, không phân cưới hỏi gì cả. Nhà mình với chú Tống mỗi bên một nửa, để hai đứa đi chơi cho thỏa thích."

Chú Tống cười sảng khoái: "Chú không giàu bằng Thanh Uẩn đâu. Hay thế này đi, chú lo cho nó một kỳ nghỉ. Hai tháng tới hai đứa cứ chơi thoải mái, chuyện của tập đoàn để chú gánh cho."

Nói xong, ông còn đặc biệt dặn dò Kỷ Chính Sơ: "Sơ Sơ cứ tiêu xả láng, đừng tiết kiệm cho nó. Nó làm việc bao nhiêu năm rồi, gia tài dày lắm."

Thế là, hai người mới cưới nhìn nhau một cái, quyết định ngay tại chỗ, đặt vé bay thẳng đến đảo Nam.

Dạo gần đây Kỷ Chính Sơ hơi phấn khích, thế nên mấy hôm nay ngủ không đủ giấc. Đương nhiên phần lớn là do cái tên đàn ông khốn nào đó, thấy cậu cuối cùng cũng rảnh rỗi bèn suốt ngày bày trò 'tìm lý do' làm phiền. Đêm qua tận ba giờ sáng mới ngủ.

Thế nên vừa lên máy bay cậu đã ngủ gục ngay.

Lúc tỉnh dậy thì đã đến đảo phía Nam.

"Cha mẹ có đặt khách sạn cho mình chưa anh?"

Chàng trai vươn vai thật dài, để lộ phần bụng bên dưới áo. Tống Thanh Uẩn chỉ liếc một cái, lập tức kéo vạt áo cậu xuống.

May mà đây là khoang thương gia, mọi người đều bận rộn chuyện riêng, hơn nữa cậu ngồi ở bên trong nên không ai thấy.

Nhưng chỉ một hành động này thôi cũng đủ làm 'nhóc con' nào đó vừa thẹn vừa giận.

"Anh..... Em biết ngay mà! Mùa hè thế này mà anh chẳng chịu chú ý gì cả!"

Hôm qua cậu lại bị tên đàn ông khốn này hôn đến nỗi người đầy dấu vết, mà quần áo mùa hè lại mỏng manh, hơi động một cái là lộ ra ngay.

Không có cách nào che nổi!

Người đàn ông xoa đầu cậu, dịu giọng xin lỗi: "Tối nay anh sẽ để lại một vòng eo này, không hôn."

"Anh nói rồi đấy, không được nuốt lời. Nếu mà khiến em không bơi được..... Anh cứ đợi mà nhịn.... hai tuần đi! Không được chạm vào em!"

Tống Thanh Uẩn bật cười, gật đầu: "Được."

......

Vừa xuống máy bay, hai người đã được xe riêng đưa đến khách sạn.

Khách sạn vô cùng xa hoa, kiến trúc kiểu châu Âu, ẩn mình trong một khu trang viên.

"Anh đặt khách sạn này à? Trông cũng ổn phết đấy."

Kỷ Chính Sơ hít sâu một hơi không khí trên đảo, đi theo sau Tống Thanh Uẩn.

"Không..... là Mộc Mộc đặt. Em ấy nói hai đứa mình kết hôn mà em ấy chưa chuẩn bị quà nên đặt khách sạn này làm quà cưới. Còn bảo là đã bỏ ra một số tiền lớn, bắt mình nhất định phải ở, không được làm em ấy thất vọng."

Kỷ Chính Sơ bỗng sững lại.

Cậu không dám tin, xác nhận lại lần nữa: "..... Mộc Mộc đặt á?"

Người đàn ông lấy chứng minh thư ra làm thủ tục nhận phòng: "Ừm. Nghe nói hồi đại học em ấy viết phần mềm kiếm được kha khá nên đặt khách sạn này có tiêu chuẩn cũng khá cao."

Kỷ Chính Sơ: .....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!