Chương 24: Tống_Thanh_Uẩn!

Sau khi kết thúc, Kỷ Chính Sơ hoàn toàn không còn chút sức lực nào để vùng vẫy nữa.

Vì bị kiềm chế quá lâu mà không thể giải tỏa, cậu khó chịu đến mức chỉ biết khóc.

Cuối cùng, Tống Thanh Uẩn đặt cậu lên giường, kiên nhẫn dỗ dành, dùng miệng giúp cậu giải quyết.

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Alpha lại tỉ mỉ giúp cậu lau dọn. Cậu thực sự quá mệt mỏi, đến mức không biết hắn thu dọn từ lúc nào, chỉ thiếp đi lúc nào không hay.

Khi cậu tỉnh dậy, trời đã sáng.

Ánh mặt trời xuyên qua lớp rèm dày, một vệt sáng rơi trên ga giường trắng, mùi hương thanh nhã của trúc xanh thoang thoảng trong không khí.

Kỷ Chính Sơ quay đầu, phát hiện mình đang rúc trong lòng người đàn ông.

Hắn vẫn còn ngủ, có vẻ hôm qua ngủ không được nhiều. Một người luôn chú trọng đến giấc ngủ và sức khỏe như hắn giờ phút này dưới mắt lại hiếm khi xuất hiện quầng thâm, trông vô cùng mệt mỏi.

Cậu khẽ dụi vào lòng hắn, tìm một tư thế thoải mái hơn rồi nhắm mắt lại.

Mùi pheromone của hắn quẩn quanh chóp mũi làm gương mặt của cậu nóng bừng lên.

Hôm qua, Tống Thanh Uẩn đã nói rất thích cậu, còn vì cậu mà **.

(nguyên gốc, chắc BJ?)

Hai người bọn họ thích nhau.

Vậy có nghĩa là họ đã ở bên nhau chưa?

Chắc là chưa đâu.....

Dù gì Tống Thanh Uẩn vẫn chưa nói muốn làm bạn trai của cậu, mà cậu cũng chưa gật đầu đồng ý.

Nhưng tối qua, Alpha này dường như đã nhân lúc cậu mơ màng, ép cậu gọi hắn là 'ông xã'.

Mà cậu...... cậu lại không có tiền đồ chút nào, cứ thế mà gọi theo.

Nghĩ đến đây, Kỷ Chính Sơ tức giận trừng mắt nhìn người bên cạnh.

Đồ đàn ông xấu xa, còn chưa xác định quan hệ mà đã lợi dụng cậu, bắt cậu gọi là ông xã.

Mà cậu cũng thật vô dụng, bảo gì làm nấy.

Vừa bực vừa xấu hổ........

Trong căn phòng yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng rung.

Kỷ Chính Sơ quay đầu, phát hiện là điện thoại của mình.

Nó đang cắm sạc trên tủ đầu giường, lúc này có tin nhắn đến, màn hình sáng lên, hiển thị pin đã đầy 100%.

Tống Thanh Uẩn vẫn còn ngủ.

Cậu không muốn lấy điện thoại, sợ làm phiền đến hắn.

Dù sao hai ngày nay hắn vì công việc và chuyện của cậu mà ngủ rất ít. Hơn nữa, sau những gì đã xảy ra hôm qua, hôm nay dù trường có việc, cậu cũng có thể dùng giấy xin phép của bệnh viện và đồn cảnh sát để nghỉ. Hẳn là không có chuyện gì gấp cần giải quyết.

Cậu định nhắm mắt ngủ tiếp nhưng tin nhắn liên tục được gửi đến, cuối cùng đối phương dứt khoát gọi thẳng.

Người bên cạnh khẽ động, rõ ràng là đã bị đánh thức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!