Chương 22: Từ Nay Về Sau, Anh Tốt Nhất

Kỷ Chính Sơ được Tống Thanh Uẩn bế ra ngoài____ bế kiểu công chúa.

Do tác dụng của thuốc đã bắt đầu, chỉ riêng việc lau sạch cơ thể và thay quần áo thôi cũng đã tiêu hao toàn bộ sức lực của cậu. Không biết tên khốn kia đã tiêm cho cậu loại thuốc gì mà càng lúc cậu càng không thể chịu đựng nổi, toàn bộ huyết mạch như sôi trào, nơi đó thậm chí còn bắt đầu đau âm ỉ.

Thế nên dù khi ra ngoài nhìn thấy trong phòng khách có mấy người đứng đó, thậm chí cả cảnh sát cũng đã đến, cậu vẫn không còn dư thừa tâm trí để xấu hổ nữa. Cậu chỉ nhắm mắt lại, vùi đầu vào lồng ngực của Tống Thanh Uẩn, giả làm đà điểu.

"Anh Tống, đồng nghiệp của chúng tôi đã tiến hành khám xét nhà của nghi phạm, phát hiện một ống thuốc chưa dùng hết và đã gửi đến cơ quan thẩm định có thẩm quyền để kiểm tra. Xác nhận đó là một loại thuốc bị cấm dành cho Alpha trên thị trường, sau khi tiêm sẽ khiến Alpha rơi vào trạng thái đ. ộng tì. nh bị động, còn có tác dụng gây tê cơ bắp, khiến Alpha mất đi khả năng phản kháng.

Ngoài ra, chúng tôi cũng tiến hành kiểm tra không khí trong phòng và phát hiện một lượng nhỏ pheromone mô phỏng của Omega, cũng có tác dụng kí. ch th. ích đ. ộng tì. nh. Tuy nhiên, hai loại này đều không gây tổn thương nghiêm trọng đến cơ thể, các vị không cần quá lo lắng. Trước mắt, ưu tiên hàng đầu vẫn là đưa cậu ấy đến bệnh viện để kiểm tra thương tích."

Nghe thấy câu 'khiến Alpha mất đi khả năng phản kháng', sắc mặt của Tống Thanh Uẩn càng trở nên u ám.

Nếu không phải vì phản ứng của Kỷ Chính Sơ đủ nhanh, từ nhỏ đã lớn lên cùng đám nhóc nhà võ thuật thế gia, ngay lập tức đấm cho Tưởng Phong đo đất mà thay vào đó là bị cậu ta kéo dài thời gian đến khi hoàn toàn mất sức....

Hậu quả đó, hắn thậm chí không dám nghĩ đến dù chỉ một giây nhưng vẫn đủ khiến hắn sợ hãi đến mức hai tay ôm chặt chàng trai cũng run rẩy theo.

Tống Thanh Uẩn dùng hết sức để giữ bình tĩnh, nói với cảnh sát: "Cảm ơn. Tôi đưa em ấy đến bệnh viện ngay bây giờ. Phiền các anh gửi địa chỉ bệnh viện cho trợ lý của tôi, cậu ấy sẽ lái xe."

"Không vấn đề gì. Chúng tôi đã nói chuyện với thư ký của anh. Hiện tại đồng nghiệp của chúng tôi cũng đang ở bệnh viện, các anh cứ đến rồi liên hệ với cậu ấy là được."

Tống Thanh Uẩn không chần chừ thêm nữa, lập tức bế Kỷ Chính Sơ lên xe.

------

Tác dụng của thuốc khiến máu trong người Kỷ Chính Sơ sôi trào khắp cơ thể. Đặc biệt là phía dưới, cơn khó chịu gần như không thể chịu đựng nổi. Trước mắt cậu thậm chí đã bắt đầu trở nên mơ hồ, hai chân vô thức cọ sát vào người đàn ông.

Trong cổ họng của cậu phát ra những tiếng r. ên rỉ như một con thú nhỏ.

Khoảnh khắc này, cậu thậm chí không thể phân biệt đâu là mơ, đâu là thực.

Là bốn năm trước hay là bốn năm sau?

Nếu có thể, cậu thực sự muốn tự mình giải quyết. Nhưng loại thuốc này có tác dụng làm tê liệt cơ bắp... Cơ thể của cậu mềm nhũn đến mức chẳng thể làm được gì, ngay cả việc nâng tay lên cũng trở nên khó khăn. Thế nhưng cậu lại ý thức rõ ràng chuyện gì đang xảy ra với chính mình.

"Chết tiệt...."

Ban đầu cậu định chửi tục một câu nhưng đúng lúc đó, một đợt sóng nhiệt khác lại ập đến khiến âm điệu câu chửi vừa bật ra lập tức méo mó.

Tống Thanh Uẩn ôm cậu vào lòng, nâng tấm ngăn giữa ghế trước và sau lên.

"Sao vậy Sơ Sơ, khó chịu lắm à?"

Vừa nói, hắn vừa lấy khăn giấy từ ghế sau để lau trán cho cậu.

Mùi pheromone trúc xanh từ tuyến thể của Alpha tỏa ra, chỉ trong chớp mắt đã tràn ngập toàn bộ không gian trong xe.

Thật ra, theo lẽ thường, pheromone xoa dịu của Alpha cũng có tác dụng làm dịu triệu chứng đ. ộng tì. nh của Alpha khác. Đây cũng chính là lý do bốn năm trước, Tống Thanh Uẩn đã dùng pheromone của mình để an ủi Kỷ Chính Sơ.

Nhưng cơ thể con người có trí nhớ riêng.

Có lẽ pheromone của Alpha khác có thể xoa dịu nhưng đối với Kỷ Chính Sơ, mùi pheromone của Tống Thanh Uẩn từ bốn năm trước đã sớm biến thành một loại hương vị khác.

Giờ đây, nó không những không có tác dụng làm dịu mà ngược lại còn châm ngòi cho ngọn lửa trong cơ thể cậu bùng cháy mạnh mẽ hơn.

Mặc dù đang ngồi trong xe, những giọt mưa trượt dài trên cửa sổ và từng cột đèn đường lướt qua cũng cho thấy bọn họ vẫn đang trên đường di chuyển nhưng trong không gian kín mít, hệ thống cách âm tuyệt vời cùng với nhịp thở đều đặn của người đàn ông.... tất cả những điều này đều mang đến cho cậu một cảm giác an toàn.

Có lẽ là do tác dụng của thuốc.

Cũng có lẽ là do phản ứng bản năng giữa cậu và Tống Thanh Uẩn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!