Chương 20: Từng Dấu Chân Dẫn Đến Phòng Ngủ Của Hắn

Mười giờ tối, Tống Thanh Uẩn đã tắm xong, hắn dựa vào đầu giường đọc sách.

Hắn đã tắt đèn trong phòng ngủ, chỉ để lại một chiếc đèn đọc sách. Ánh sáng mờ mờ, rèm cửa không kéo, có thể nhìn thấy những hạt mưa hắt lên cửa sổ, để lại những vệt nước đan xen chằng chịt.

Sấm chớp liên tục lóe lên.

Cửa sổ là loại cách âm hai lớp, tiếng sấm không quá rõ nhưng nhìn vào tần suất chớp giật, chắc chắn bên ngoài đang rất ầm ĩ.

Hắn cầm điện thoại lên, lướt đến khung chat với Kỷ Chính Sơ.

Nhóc con nhắn rằng ngày mai có chuyện muốn nói với hắn.

Tống Thanh Uẩn đáp lại một cách bình tĩnh và kiềm chế nhưng trong lòng lại không khỏi suy nghĩ trằn trọc.

Sự thất thần mấy ngày nay của nhóc con.... hắn đều nhìn thấy hết.

Sáng nay cậu nói dối... mà còn nói dối rất vụng về.

Luận văn vừa nộp sáng nay, chính mắt hắn thấy cậu gửi đi trên mạng.

Đừng nói đến chuyện giờ đây bài tập về cơ bản không còn được nộp trực tiếp mà ngay cả nếu có thì mai cũng là cuối tuần.

Không giáo viên nào lại bắt bản thân làm thêm vào cuối tuần chỉ để thu bài cả.

Mặc dù đã nhìn thấu cậu như vậy nhưng hắn vẫn đồng ý.

Bởi vì hắn cũng muốn cho Kỷ Chính Sơ một chút thời gian và không gian để suy nghĩ.

Chỉ là không biết, với tiếng sấm dữ dội thế này, thời tiết tệ đến mức này, liệu nhóc con có sợ không.

Dù biết rõ đối phương là một Alpha nhưng hắn vẫn không thể ngăn bản thân lo lắng.

Bất chợt, chuông điện thoại vang lên.

Tên hiển thị là trợ lý đặc biệt của hắn.

"A lô?"

"Thưa ngài, xin lỗi đã làm phiền ngài muộn như vậy. Nhưng hôm qua ngài bảo tôi điều tra Tưởng Phong, tôi đã tìm ra một số vấn đề. Nghĩ đến chuyện này có thể gây nguy hiểm cho thiếu gia Kỷ, tôi đành mạo muội gọi ngài. Tôi đã gửi file PDF vào email của ngài, nếu tiện thì ngài có thể xem ngay."

'Tưởng Phong có thể gây nguy hiểm cho Sơ Sơ?'

Tống Thanh Uẩn lập tức bật dậy, đi mở máy tính.

"Là thế này, tôi phát hiện Tưởng Phong từ hồi cấp ba đã cặp kè với rất nhiều cậu trai khác nhau. Đến đại học, cậu ta đã chơi đùa với ít nhất hơn hai mươi người. Trong đó có vài người bị tổn thương nghiêm trọng đến mức phải nhập viện nhưng đều bị nhà họ Tưởng ém xuống. Những cậu trai đó có giới tính khác nhau, độ tuổi cũng không giống nhau nhưng khi nhìn vào ảnh của họ, tôi có cảm giác..... bọn họ ít nhiều gì cũng có chút bóng dáng của thiếu gia Kỷ."

"Tôi đã để ảnh hai người trông giống thiếu gia nhất lên đầu file PDF. Ngài có thể xem qua. Hiện tại đây mới chỉ là suy đoán của tôi, tôi sẽ tiếp tục xác minh thêm."

Bên ngoài bất chợt vang lên một tiếng sấm to.

Trong thư phòng tối đen, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ màn hình máy tính hắt ra.

Chớp giật soi lên đường gân xanh nổi trên cổ người đàn ông....

Tống Thanh Uẩn nhìn chằm chằm vào những bức ảnh đang lướt qua trên màn hình, bỗng nhiên bật dậy khỏi ghế.

"Cao Hách, tối nay Sơ Sơ ngủ lại nhà Tưởng Phong. Tôi lập tức đến đó ngay. Cậu biết địa chỉ rồi, chính là chỗ đặt đồ ăn hôm nay. Trong vòng ba mươi phút nhất định phải đến nơi. Ngoài ra, thông báo cho vệ sĩ và luật sư đi cùng, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào."

Giọng điệu của hắn khi ra lệnh cho trợ lý vẫn rõ ràng mạch lạc nhưng lúc vội vàng rời khỏi phòng, hắn lại suýt ngã vào khung cửa vì quên thay dép.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!