Buổi tối, KTV thành phố Q.
Ánh đèn mờ ảo, màn hình chiếu cảnh một Alpha ôm đàn guitar khóc ròng, gào thét đến xé tai:
"Chia tay không phải lỗi của anh, là do em quá đáng! Sự tự do mà em muốn khiến anh im lặng, chỉ còn cách đường ai nấy đi, đừng mong tái hợp!"
"Omega nhiều như vậy, anh đâu cần phải treo cổ trên một cái cây là em! Cùng lắm thì anh có thể sống với chó cũng được!"
Alpha cầm micro vừa khóc vừa hát khiến Kỷ Chính Sơ nghe mà tê cả da đầu.
Đây là bạn cùng lớp của cậu, mới thất tình. Cuộc hẹn này vốn dĩ là buổi họp lớp nhưng sau vài chén rượu, cảm xúc của cậu ta mất kiểm soát, đã cầm micro khóc lóc suốt cả tiếng đồng hồ.
Kỷ Chính Sơ liếc đồng hồ, đã mười một giờ. Tâm trạng vốn chẳng tốt, cậu dứt khoát tự rót cho mình một ly rồi uống cạn.
Dài dòng quá mức, phiền phức chết đi được.
Bên cạnh, Tưởng Phong huých khuỷu tay của cậu: "Sao vậy anh? Hôm nay trông anh lạ lắm, chẳng lẽ cũng thất tình à?"
Đám bạn xung quanh nghe thấy hai chữ 'thất tình' lập tức hóng hớt, vươn cổ nhìn sang, rõ ràng là rất hứng thú với chuyện này.
"Cái gì cơ? Anh Kỷ thất tình á? Đây là chuyện tôi có thể nghe được sao, mau kể chi tiết đi!"
"Lừa người à? Omega chỉ làm chậm tốc độ rút dao của anh Kỷ thôi, yêu đương cái gì chứ! Tôi không tin!"
Mọi người thi nhau trêu chọc.
Nhưng chàng trai ngồi giữa đám đông vẫn im lặng, không lên tiếng.
Cậu cao 1m8, vắt chéo chân tựa vào sofa, cả người toát ra khí chất 'người sống chớ gần'.
Rõ ràng là một Alpha nhưng lại sở hữu làn da trắng lạnh hiếm thấy.
Dạo gần đây, thành phố Q vừa đổ một trận mưa lớn, nhiệt độ hạ thấp mấy độ. Cậu mặc một chiếc hoodie dày màu đen tạo nên sự tương phản rõ rệt với làn da trắng ngần như ngọc.
Dưới lớp da, những mạch máu xanh nhạt lờ mờ hiện lên.
Đốt ngón tay hơi cong, tựa hờ lên ly nước.... Cả người toát ra một loại khí chất cấm dục khó tả.
Suốt bốn năm đại học, trên tường tỏ tình của trường đại học Q, tên của cậu chưa bao giờ ngừng xuất hiện.
Theo thống kê chưa đầy đủ, chỉ riêng câu 'Muốn sinh con cho anh' đã được viết đến hơn ba ngàn lần.
Nếu cậu thực sự yêu đương, chắc chắn cả trường sẽ rung chuyển.
Tất cả mọi người đều căng tai hóng hớt, ánh mắt háo hức dõi theo cậu.
Chàng trai nhíu mày, giọng điệu bực bội: "Không có yêu đương gì hết, gần đây trong nhà có chút chuyện phiền phức thôi."
Lời vừa dứt, điện thoại vang lên tiếng tin nhắn.
Màn hình hiển thị một lời mời kết bạn trên WeChat:
[Yêu cầu kết bạn mới – Ghi chú: Tống Thanh Uẩn.]
Khoảnh khắc nhìn thấy tin nhắn, Kỷ Chính Sơ cảm thấy cơn bực bội càng trào dâng.
Bài hát thất tình vốn còn có thể miễn cưỡng chịu đựng giờ lại nghe đến mức không thể chịu nổi nữa.
Cậu dứt khoát đứng dậy, mặc áo khoác rồi quay lưng rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!