Chương 21: (Vô Đề)

Đường Thuần thật sự không hiểu được tâm tư của "ông cố nội" Phó này, cho nên ánh mắt cô luôn không nhịn được mà liếc nhìn anh, dường như muốn nhìn ra nguyên cớ gì đó.

Chẳng lẽ bữa tiệc này nhất định phải có phụ nữ đi cùng sao? Hay muốn mượn cô làm lá chắn để tránh cái số đào hoa?

Hôm nay Phó Hạo Nguyệt phá lệ mặc lễ phục, mái tóc bình thường để tùy ý cũng được tạo kiểu, khuôn mặt dường như không động gì đến, nhưng chỉ cần chút chỉnh trang như vậy đã có thể khiến Đường Thuần thường xuyên thẫn thờ.

Mặt tiền của đàn ông này quả thực không còn gì để nói, ai cũng bảo sau ba mươi tuổi đàn ông ít nhiều sẽ béo lên, nhưng Phó Hạo Nguyệt không có một chút dấu hiệu nào ở khoản đó, đôi khi nhìn anh cô còn muốn nhét thêm chút thịt vào.

Năm tháng đối xử với anh quá mức thiên vị, rõ ràng dù đã là đàn ông ba mươi lăm tuổi, nhưng trên mặt lại không có một nếp nhăn, ngay cả tình trạng da cũng giống như không có gì khác biệt với những người ở độ tuổi hai mươi, chỉ có nét chững chạc và rắn rỏi là có thể nhìn ra, rõ ràng hơn hẳn các dấu hiệu mơ hồ kia.

Ngài Phó thực sự là một người bí ẩn, sống quá nội tâm, thậm chí còn nội tâm đ ến mức khiến người ta có chút kính sợ.

Mọi người luôn cảm thấy sợ hãi và tò mò đối với những điều chưa biết, và Phó Hạo Nguyệt dường như chính là một người như vậy, khiến người ta nghĩ mà sợ nhưng lại đầy vẻ gợi cảm bí ẩn.

Bên ngoài xe, ánh đèn đường chiếu vào một bên mặt người đàn ông, phát ra ánh sáng lúc mờ lúc tỏ, tạo ra chút cảm giác như mộng ảo, khiến Đường Thuần nhất thời quên không thu ánh mắt lại.

Phó Hạo Nguyệt đang suy nghĩ sâu xa dường như không chú ý đến ánh mắt của Đường Thuần, cho đến khi một luồng ánh sáng lóe lên trên cửa sổ xe, Phó Hạo Nguyệt đột nhiên nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trên lớp kính, ánh mắt anh lập tức hơi tối lại một chút.

"Cô nhìn chằm chằm vào tôi làm gì?"

Khoảnh khắc Phó Hạo Nguyệt mở miệng, giọng nói trầm trầm từ tính của anh vang vọng trong khoang xe kín gió, khiến Đường Thuần bỗng nhiên cứng người.

"Tôi chỉ tò mò thôi, tại sao ngài lại đưa tôi đến dự tiệc?"

Từ chiều đến giờ, Đường Thuần chỉ toàn ngơ ngác, hơi có cảm giác được chiều mà sợ, thậm chí có thể nói là kinh hãi.

Cô không hiểu ý đồ của Phó Hạo Nguyệt, trong suy nghĩ của Đường Thuần, quan hệ giữa cô và Phó Hạo Nguyệt chỉ là quan hệ công việc đơn giản, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc có kiểu quan hệ nào khác với anh, thậm chí cô cũng không muốn có bất kỳ liên quan gì.

Nhưng dường như hướng phát triển của mọi chuyện đã nằm ngoài dự liệu của cô.

Vậy… Đây có được coi là làm thêm giờ không?

Cô có thể yêu cầu thêm một khoản tiền lương được không?

"Vậy cô nghĩ thế nào, tôi nên để ông Lý đi cùng sao?" Phó Hạo Nguyệt không trả lời trực tiếp câu hỏi của Đường Thuần, chỉ liếc nhìn cô gái ngồi ở bên cạnh.

"Ở tuổi đó của ông ấy, ông ấy không chạy đôn chạy đáo được nữa đâu."

Lập luận này nghe như không có gì sai, nhưng Đường Thuần luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

"Năm vạn."

Khoảnh khắc người đàn ông mở miệng, dường như âm thanh của máy đếm tiền đang vang lên bên tai Đường Thuần.

Hai mắt cô mở to, sợ mình nghe nhầm, Đường Thuần lại không dám chắc mà hỏi một câu: "Ngài Phó, ý của ngài là…?"

"Khi bữa tiệc kết thúc, tôi sẽ bảo ông Lý chuyển cho cô năm vạn tiền mặt coi như tiền tăng ca."

Tim Đường Thuần lỡ một nhịp, cô nghĩ, kiểu đàn ông cực kỳ quyết đoán lại quyến rũ này, thật sự rất khó mà không yêu cho được!

Bữa tiệc diễn ra tại một trang viên ở ngoại ô, những người được mời đều là những nhân vật có mặt mũi.

Có lẽ bởi vì địa vị càng cao, càng chú trọng quyền riêng tư, cho nên mỗi khi có đại tiệc như thế này, họ sẽ chọn nơi cách xa thành phố và bảo mật tốt hơn, chẳng hạn như trang viên này.

Bên ngoài cổng là hàng loạt siêu xe, tài xế của khách lần lượt đỗ xe ở cổng vào rồi mới đậu vào bãi sau khi các vị khách quý xuống xe một cách nghiêm chỉnh, bài bản.

Đây là buổi dạ tiệc từ thiện có uy tín nhất trong nghề, sẽ được tổ chức mỗi năm một lần vào tháng 7, là thời điểm các ông chủ đập tiền khoe vốn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!