Chương 50: Đền bù tiếc nuối

Ánh lửa nổi lên bốn phía, những tiếng la hét này dường như cố tình tra tấn thần kinh của họ, vòng đi vòng lại, không ngừng quanh quẩn.

Ngọn lửa đen đột nhiên bùng cháy dữ dội, những bàn tay vươn ra dần dần xoắn lại và rơi rụng—— vừa nhìn đã biết là bút tích của Lý Triết Phong.

Giang Xuân Lôi bội phục Lý Triết Phong sát đất, anh có thể khống chế Hắc Hỏa khi đã chạy xa hàng trăm mét, này quả thực chính là thao tác cấp Thần!

Khi cửa ra lại xuất hiện, Thường Hằng quyết đoán ném Giang Tâm Nguyên ra ngoài đầu tiên, tiếp theo lại đẩy Giang Xuân Lôi ra, mắt thấy có dây leo nhằm phía sau Thường Hằng, một đóa hoa kim sắc bỗng nhiên tràn ra, bên trong là từng vòng răng thối rữa, Thường Hằng nã một phát súng ra sau, nhưng trượt.

Thường Hằng chửi rủa trong lòng, một viên đạn từ nóc xe bọc thép phía xa xuyên qua tai Thường Hằng, trúng chính giữa bông hoa răng.

Bông hoa răng tuôn ra chất lỏng màu xanh biển, vẩy lên đồ tác chiến của Thường Hằng phát ra âm thanh ăn mòn xì xèo.

Thường Hằng nhảy ra ngoài, Trang Kính cùng An Hiếu Hòa bắt lấy tay anh kéo lên.

Đứng dậy, Thường Hằng mới nhận người trên xe bọc thép chính là Sở Dư.

Đối phương nghiêm nghị bắn tiếp ba phát đạn ngưng tụ, trực tiếp đóng băng lối ra ga tàu điện ngầm.

"Các cậu thật đúng là đủ tàn nhẫn. Đội trưởng Lạc  mấy người còn ở bên trong đó!" Thường Hằng lòng còn sợ hãi nói.

Nhưng Thường Hằng vẫn bội phục Sở Dư sát đất, nếu không phải Sở Dư chắc anh đã trở thành dinh dưỡng cho Sinh vật Kepler.

"Đội trưởng Lạc chúng tôi là tai họa sống ngàn năm. Nào có dễ chết thế được." An Hiếu Hòa nói.

Nghe đến đó, Giang Xuân Lôi như là đã hiểu —— Lạc Khinh Vân chính là người đàn ông đã vượt qua Cấm Hồ cùng trứng bá vương.

"Tôi nói, các cậu có phải đã sớm biết Đội trưởng Lạc sẽ đi vào cái gì Kính Tượng Kiều không hả?"

Trang Kính lắc đầu, trả lời: "Này cũng không phải lần đầu tiên Đội trưởng Lạc vào chỗ nguy hiểm. Cậu ta rất kỳ quái……"

"Kỳ quái? Kỳ quái thế nào?" Thường Hằng hỏi.

Trang Kính vừa ghìm súng đề phòng vừa trả lời: "Dung hợp giả khác đều sẽ không lấy thân mạo hiểm, bởi vì sử dụng năng lực Kepler càng nhiều liền càng tiếp cận " vượt rào ". Nhưng cậu ta giống như là muốn kiểm tra ngưỡng giá trị của mình, đụng tới Sinh vật Kepler có tính nguy hiểm càng cao, hoặc là càng thưa thớt, đặc biệt là cái loại đang vào trạng thái gây giống, cậu ta càng phải đi gặp."

Sinh vật Kepler trong trạng thái gây giống có tính công kích cùng phòng ngự đều cực kì mạnh.

Ngay cả Giang Tâm Nguyên vừa thu thập mẫu cũng nhịn không được nói: "Hiện tại tin tức nghiên cứu của Sinh vật Kepler có rất nhiều đều là bộ đội tiền tuyến các cậu mang về. Mà Đội trưởng Lạc…… mỗi lần tin tức anh ta mang về đều là quan trọng nhất cho chúng tôi hiểu hệ Sinh thái Kepler."

"Có phải là cảm giác " Đội trưởng Lạc một bước nhỏ, nhân loại một đi nhanh " không?" An Hiếu Hòa trêu ghẹo hỏi.

Thường Hằng vốn muốn nói đánh giá này cũng quá khoa trương rồi đó nhưng không nghĩ tới Giang Tâm Nguyên lại nghiêm trang gật gật đầu, "Đúng vậy! Ví dụ như Chai Klein, người thường hoặc là dung hợp giả cấp bậc không đủ bị ăn vào, kết quả không phải bị đồng hóa chính là vượt rào. Nhưng Đội trưởng Lạc lại là một trong số ít những  dung hợp giả trở về an toàn sau khi vào Chai Klein."

"Trước kia chúng tôi sẽ lo lắng cho anh ta đến run gan. Nhưng mà nhiều rồi kỳ thật cũng sẽ lo lắng, nhưng cũng bồi dưỡng tín niệm Đội trưởng Lạc nhất định sẽ sống trở về. Chỉ cần chờ anh ta trở về, đến lúc đó các cậu làm nghiên cứu lại có số liệu cùng tin tức mới." An Hiếu Hòa nói.

Vẻ mặt Giang Tâm Nguyên lại rất nghiêm túc, "Nhưng lúc này không phải Chai Klein, mà là Kính Tượng Kiều. Mục tiêu của nó chưa bao giờ là thân thể một sinh vật nào cả, mà là tinh thần."

Sở Dư giữ tư thế nhắm chuẩn dùng giọng rất nhỏ nói: "Trên đời này…… Đại khái không có gì có thể ngăn cản Đội trưởng Lạc. Anh ta giống như là đang tìm kiếm phương thức hủy diệt bản thân."

Đột nhiên, mọi người im lặng.

Im lặng hai ba giây, Giang Xuân Lôi đột nhiên nói: "Đội phó Đàm không phải đi nghĩ cách hủy diệt cái gì Kính Tượng Kiều kia sao? Lại còn có có Đội trưởng Lý đi theo cùng! Đã có người muốn cứu anh ấy, anh ấy muốn hủy diệt bản thân thì cũng phải để người khác từ bỏ anh ấy trước."

Sở Dư cười, "Tiểu Xuân Lôi thật đáng yêu. Đội chúng ta cần mấy đứa nhỏ lạc quan như cậu đó."

Trong Kính Tượng Kiều, vô số sợi tơ lưu động ánh xanh duỗi ra với Lạc Khinh Vân, Lạc Khinh Vân muốn đẩy chúng nó ra, khi đao chiến thuật quơ qua mới phát hiện chúng nó không có thật thể.

"A, thú vị." Lạc Khinh Vân nâng mắt, nhìn sâu vào Kính Tượng Kiều thấy một thân ảnh khác cầm đao chiến thuật.

Lạc Khinh Vân tuy bình thường không có thói quen tự luyến trước gương, nhưng nhìn tư thế kia là biết đó chính là anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!