Lạc Khinh Vân cùng Đàm Mặc đến thành phố Bắc Thần một chuyến, tập trận với đội dã chiến của Trần Cửu, kết quả diễn tập không thể nghi ngờ, Lạc Khinh Vân cùng Đàm Mặc ưu thế áp đảo, cuối cùng còn liên thủ xử lý Trần Cửu.
Trần Cửu tuy rằng không cam lòng nhưng cũng bội phục hai người bọn họ vô cùng, mời bọn họ ăn một cái lẩu, đương nhiên còn có một thùng bia.
Uống nhiều rồi Đàm Mặc cũng choáng váng, cuối cùng vẫn là Lạc Khinh Vân cõng cậu về.
"Em…… Không ở ký túc xá! Em muốn ở thành phố Bắc Thần tốt nhất…… Khách sạn!" Đàm Mặc ghé vào lưng Lạc Khinh Vân ra lệnh.
Lạc Khinh Vân buồn cười thở dài một hơi, "Em đã say thành như vậy, đến chỗ nào mà không phải ôm bồn cầu ói mửa hoặc là chui vào trong chăn ngủ chứ? Khách sạn tốt nhất chỉ tổ —— lãng phí tiền."
Đàm Mặc còn không thẳng đầu lưỡi lại còn không quên đi cắn lỗ tai Lạc Khinh Vân, cười hì hì nói: "Hoàn cảnh tốt mới có thể mơ đẹp a!"
"Mơ đẹp làm gì?"
"Kéo anh vào đó!"
Nói cho hết lời, cằm Đàm Mặc đã gác lên vai Lạc Khinh Vân, hơi thở cũng càng lúc càng ổn định.
Lạc Khinh Vân cười bất đắc dĩ, "Em cứ ngủ say thế này, chỉ có anh mời em vào mộng chứ em mà mơ cái gì?"
Tuy rằng nói như vậy nhưng Lạc Khinh Vân vẫn cõng Đàm Mặc tới khách sạn tốt nhất thành phố Bắc Thần, đặt phòng đắt nhất.
Này nếu như bị Trần Cửu biết chắc cũng đến cười nhạo Lạc Khinh Vân nhắm mắt ném tiền vì Đàm Mặc, lam nhan thật sự họa thủy a!
Sau khi vào khách sạn, Lạc Khinh Vân súc miệng cho Đàm Mặc và lau người, thậm chí cả đầu ngón tay cũng tinh tế lau khô rồi mới đi tắm.
Vừa định xoay người, cổ tay Lạc Khinh Vân bỗng nhiên bị Đàm Mặc bắt được, người say rượu còn ngang ngược hơn bình thường, tuy là ngày thường Lạc Khinh Vân vững như núi mà cũng bị cậu kéo lại.
Lạc Khinh Vân xoay người đang định chống bên tai Đàm Mặc, lại không ngờ Đàm Mặc vô tình đan tay mười ngón với anh.
"Ưm…… ưm…… Đừng đi……"
Lạc Khinh Vân cười, "Em nói em còn không thanh tỉnh mà còn muốn tới trêu chọc anh, chờ anh hứng thú lên rồi em ngủ tiếp không để ý tới anh, như vậy có quá đáng không hả?"
"Anh…… nhìn thật dâm……"
Lạc Khinh Vân sửng sốt, hơi cau mày, hoài nghi bản thân nghe lầm, vì thế tiến đến bên tai Đàm Mặc, "Em nói cái gì?"
"Em nói anh cực kì…… dâm! Không hề giống mối tình đầu bạch nguyệt quang!" mặt Đàm Mặc đỏ đến lợi hại, trong giọng nói đều là oán giận.
"A, thật sự rất xin lỗi nha! Anh không có khuôn mặt mối tình đầu rồi." Lạc Khinh Vân muốn rụt tay lại nhưng lại bị Đàm Mặc gắt gao ôm chặt không thể buông.
"Nhưng anh cũng là mối tình đầu của em…… Chúng ta chưa từng làm chuyện mối tình đầu…"
Lạc Khinh Vân sửng sốt, thật ra đã sớm nghe nói Đàm Mặc độc thân từ bụng mẹ, cũng không nghe Lý Triết Phong nhắc tới thời niên thiếu Đàm Mặc có ở bên ai. Nhưng nghe Đàm Mặc chính miệng nói anh là mối tình đầu của cậu thì trong lòng lại dâng lên cảm giác kỳ lạ, thực thỏa mãn, còn có một chút ngọt.
Giây tiếp theo, suy nghĩ của Lạc Khinh Vân đã bị một sức mạnh quen thuộc kéo đi, khi anh phản ứng lại anh nghe thấy được tiếng chuông tan học, vô số thiếu niên mặc đồng phục cấp hai đi ngang qua anh, trong không khí tràn mùi hương ngập cỏ xanh cùng ánh nắng, ngoài hành lang là sân chơi với đường chạy dài 400m, ở giữa sân, các bạn nam cởi đồng phục chạy qua chơi bóng vui vẻ.
Lạc Khinh Vân hơi sửng sốt, anh bỗng nhiên ý thức được đây là thế giới khách ngã của Đàm Mặc.
Lạc Khinh Vân nhìn cửa sổ phòng học bên cạnh, dung mạo của anh phản chiếu trong kính, ngũ quan so với hiện tại còn trẻ con hơn, mấy cô gái đi ngang qua anh, nhanh chóng liếc nhìn anh, hoặc là cúi đầu hoặc nhìn nhau, có người che miệng cười rồi đỏ mặt rời đi.
Lạc Khinh Vân nhìn khắp nơi, chẳng lẽ đây là trường học của Đàm Mặc thời trung học?
Giờ cậu hẳn là được cặp vợ chồng nhân phẩm cũng không tệ lắm nhận nuôi, sống cuộc sống của một thiếu niên bình thường.
"Giờ em đang ở đâu chứ?" Lạc Khinh Vân đi dọc theo hành lang, lặng lẽ quan sát tất cả các phòng học từ cửa sổ, tìm kiếm dấu vết của Đàm Mặc.
Lúc này Đàm Mặc đang nằm trên bàn, tay trái làm gối, tay phải đang nghịch máy liên lạc dưới gầm bàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!