Lúc quay về đội, Hình Mộ Bạch thấy Ngụy Giai Dịch vẫn đang ngồi trước máy tính, không biết đang làm cái gì, anh đi qua xem, trên màn hình hiển thị file word, nội dung chính là: Kế hoạch quan hệ hữu nghị giữa trung đội đặc nhiệm và bệnh viện số 1 thành phố Thẩm.
"Quan hệ hữu nghị?" Hình Mộ Bạch nheo mắt lại: "Có vụ này hả?"
Ngụy Giai Địch không buồng ngẩng lên, lười biếng đáp: "Mới hôm nay thôi, cấp trên kêu tôi làm thật tốt vụ này."
Hai chữ "thật tốt" được Ngụy Giai Địch nhấn mạnh.
Ngụy Giai Địch gõ thêm mấy chữ, lúc này mới quay người lại, ngửa đầu cười đầy ẩn ý với Hình Mộ Bạch: "Cậu biết mục đích chính của cấp trên là gì không?"
Hình Mộ Bạch nhướng mà, Ngụy Giai Địch trêu anh: "Để tạo cơ hội cho đội trưởng Hình và bác sĩ Lâm đó, cho hai người có nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm."
Hình Mộ Bạch "chậc" một tiếng, anh đưa tay vỗ nhẹ lên vai Ngụy Giai Địch, trêu lại anh ta: "Vậy thì phải nhờ chỉ đạo viên Ngụy tốn công rồi, làm thật tốt nhé, tôi đi ngủ trước đây."
Ai mà không biết mục đích chính của việc tổ chức quan hệ hữu nghị là để giải quyết vấn đề độc thân của các chiến sĩ và các nữ y, bác sĩ chứ? Tên này lừa ai đây?
"Ơ cái tên này, chuyện của mình mà cũng không quan tâm à?" Ngụy Giai Địch ở phía sau nói: "Cậu không sợ lúc đó mình sẽ sắp xếp Lâm Sơ Thanh với tên nhóc khác hả?"
Hình Mộ Bạch lập tức dừng bước, anh nghiêng đầu, cười lạnh với Ngụy Giai Địch: "Cậu dám?"
"Dù cậu dám thì cũng phải xem xem đám nhóc kia có dám không đã."
Ngụy Giai Địch: "…"
Sau khi về phòng tắm rửa xong, Hình Mộ Bạch vừa lau đầu vừa đi tới mép giường ngồi, anh nhìn chùm chìa khóa trên bàn vài giây, sau đó vươn tay cầm chìa khóa lên v**t v*.
Như nhớ tới điều gì, anh không nhịn được mỉm cười.
____
Hôm sau, lúc tới bệnh viện, Lâm Sơ Thanh cũng nghe được tin này, cả đám y tá đang bàn xem hôm đó sẽ mặc gì, trang điểm như nào.
Lúc ăn trưa, Lâm Sơ Thanh nhắn tin cho Hình Mộ Bạch: "Đội trưởng, anh có tham gia quan hệ hữu nghị tháng 10 không?"
Hình Mộ Bạch hỏi cô: "Em tham gia không?"
Lâm Sơ Thanh: "Có chứ ạ! Đi tham quan nơi đội trưởng làm việc!"
Hình Mộ Bạch: "Ừm."
Mấy y tá ngồi phía sau lại tranh thủ lúc ăn trưa bàn tán về quân nhân.
"Mình thích mấy anh quân nhân lắm ý, làm cho người ta có cảm giác an toàn."
"Không cần bàn đến khuôn mặt, chỉ với dáng người đấy thôi là đủ biết lúc mặc quân trang sẽ chất như nào rồi."
"Haiz, nói lúc mặc quân trang làm gì?" Một y tá nhỏ giọng trêu chọc: "Lúc cởi quân trang ra mới quyến rũ."
____
Tô Nam ngồi đối diện Lâm Sơ Thanh thấy rất khó hiểu: "Sao mọi người lại kích động vậy nhỉ? Mình thấy mấy cô ấy phấn khích từ sáng đến giờ."
Lâm Sơ Thanh cười, ấn gửi tin nhắn vừa soạn xong, sau đó bỏ điện thoại xuống nói với Tô Nam: "Cậu ấm Tô à, cậu cứ nhớ lại mỗi lần sắp được gặp Hàm Hàm là hiểu ngay."
Tô Nam: "…" Cậu không có gì để phản bác cả.
Một giây sau, điện thoại của Lâm Sơ Thanh chợt vang lên.
Người gọi đến là Hình Mộ Bạch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!