Chương 29: (Vô Đề)

"Cái gì, em muốn xin nghỉ?" Lý Mẫn bị bất ngờ.

Túc Nghệ ngồi cạnh cô, cười tươi: "Vâng ạ, xin nghỉ một ngày."

Không thể trách Lý Mẫn phản ứng mạnh được vì ngay cả Ngô Tuyết ở đằng sau cũng giật mình, đừng nói là vì việc riêng, trước đây, dù có sốt, Túc Nghệ cũng không xin nghỉ, mặt sốt đỏ bừng thì đánh phấn vào rồi diễn, không ai khuyên được.

"Được thì được thôi." Lý Mẫn xem lịch quay treo ở bên, "Hôm đó em chỉ có một cảnh, chuyển sang Chủ nhật quay là được."

Quay về phòng hóa trang, Ngô Tuyết hỏi: "Thứ Sáu làm gì thế?"

"Hẹn hò ạ." Túc Nghệ cầm điện thoại, để An Tuyền tẩy trang cho mình, "Nói trước nhé, chị không được đi theo."

Ngô Tuyết bảo: "Thứ Bảy là ngày nghỉ rồi, sao không để muộn một ngày hẵng đi."

Túc Nghệ nói: "Thứ Bảy em cũng muốn hẹn hò."

Ngô Tuyết ồ một tiếng, quay người đi thu dọn đồ đạc, bỗng nghĩ ra nên lại quay lại hỏi: "Ý em là tối thứ Sáu em sẽ đi qua đêm, thứ Bảy mới về hả?!"

Mắt Túc Nghệ cong tít như vầng trăng non.

Ngô Tuyết: "..."

Tối hôm thứ Năm, Túc Nghệ gọi Ngô Tuyết sang phòng mình.

Lúc Ngô Tuyết vào, suýt thì bị sặc cà phê: "... Cô đang làm gì thế?"

Túc Nghệ đứng trước giường, chỉ mặc một chiếc váy ngủ ren hai dây màu đen, ở trong mặc bra, cảnh xuân trước ngực phơi ra quá nửa, váy chỉ che được tới hết mông, đôi chân dài trắng nõn nà cân đối, nhìn một phát không sót chút nào.

Không chỉ trên người, trên giường vẫn còn bày vài chiếc áo ngủ gợi cảm kiểu dáng màu sắc khác nữa.

"Chị tới rồi, mau qua đây." Túc Nghệ vừa nói vừa đi vào phòng tắm soi gương rồi lại đi ra, "Bộ này thế nào?"

Ngô Tuyết không có tâm trạng ngắm nghía gì nhiều, vội vàng la lên: "Rèm cửa đã kéo kĩ chưa đấy?"

"Kéo rồi," Túc Nghệ đáp, "mau chọn giúp em đi."

Ngô Tuyết nhìn cô bằng vẻ mặt phức tạp: "Đồi phong bại tục!"

Túc Nghệ: "?"

Ngô Tuyết: "Vật đổi sao dời!"

Túc Nghệ: "??"

Ngô Tuyết: "Tổn hại lễ giáo!"

"???" Túc Nghệ kéo kéo thân váy, chiếc váy này vốn ngắn, kéo cũng chẳng dài thêm được, "Bảo chị sang giúp chọn đồ chứ đâu phải là sang đọc thuộc thành ngữ."

Ngô Tuyết thấy Túc Nghệ lúc này chính là vai hồ ly tinh trong bộ phim hay nhất của cô, còn Chử Ưng chính là tiểu tăng nhân sắp bị ăn sạch sành sanh.

Chị hỏi: "Hai người tính toán tới đâu rồi?"

Túc Nghệ đáp: "Không biết."

"Không biết?" Ngô Tuyết chống hông hỏi, "Thế lỡ cô bị bán thì chị đi đâu tìm cô đây?" Nghĩ lại lại thấy không đúng nên sửa, "Mà không, gia nghiệp của Chử thị lớn như vậy, có thế nào thì cũng là cô bắt cóc Chử Ưng mới phải, chị cảnh cáo cô nhé, đừng có mà làm xằng làm bậy."

"Chị đúng là bạn tâm giao của em." Túc Nghệ khen ngợi rồi lại giục, "Mau giúp em chọn đi mà."

Ngô Tuyết chọn cái kiểu dáng bảo thủ nhất, dài nhất: "Lấy cái này đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!