Chương 27: Sincere (2)

Hành động tự nhiên này lại khiến Chu Tích Tuyết có chút ngạc nhiên.

Cô chỉ định thử xem thôi, không ngờ Cận Dập thật sự đang chờ cô đút ăn.

Sau lần được đút ăn này, Cận Dập như được chủ nhân cho phép, cúi đầu bắt đầu dùng bữa.

Còn Chu Tích Tuyết, cô bị hình ảnh này làm cho kinh ngạc, nhất thời quên cả ăn cơm.

Cứu tôi với!

Anh… thật sự giống như một bé cún con ngoan ngoãn vậy nè!

Trông thì hung dữ, nhưng lại thu lại nanh vuốt sắc bén trước mặt chủ nhân của mình. Thậm chí ngay cả khi ăn cơm, cũng phải chờ đến khi có lệnh của chủ nhân mới ngoan ngoãn bắt đầu.

Nghĩ như vậy, Chu Tích Tuyết như bị ma xui quỷ khiến, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Cận Dập, giống như khi v**t v* một chú cún, theo bản năng mà xoa xoa.

Tóc anh vừa ngắn vừa cứng, mang lại cảm giác gai góc rõ rệt trong lòng bàn tay.

Xúc cảm lạ lẫm khiến Chu Tích Tuyết khựng lại một chút. 

Cùng lúc đó, anh cũng ngẩng đầu lên.

Ánh mắt đối diện, Chu Tích Tuyết nhanh chóng rụt tay lại, giữ nguyên trên không.

Cô chắc chắn là điên rồi! Mặc dù Cận Dập trước mặt cô khá hòa nhã, nhưng dù sao anh cũng là chủ nhân mà mọi người trong lâu đài cổ này đều kính sợ.

Hành vi của cô không khác gì vuốt râu hùm! Quả thực là tìm c·hết.

Chu Tích Tuyết đang định xin lỗi thì bị Cận Dập nắm lấy cổ tay.

Cô nghĩ anh sẽ tức giận, ai ngờ, lại nghe anh nói: "Đây cũng là bày tỏ tình yêu à?"

Đương nhiên… không phải.

Nhưng mà, xét từ một góc độ nào đó, cũng có thể coi là đúng.

Chu Tích Tuyết cứng đờ người, điên cuồng gật đầu: "Đương nhiên rồi!"

Cận Dập giống như một người mới chưa trải sự đời, cảm thấy xa lạ và mờ mịt với mọi thứ liên quan đến tình cảm.

Nhưng anh không vì thế mà tức giận, ngược lại còn nắm lấy tay cô và đặt trở lại trên tóc mình.

"Vậy thì tiếp tục bày tỏ tình yêu của em đi."

Chu Tích Tuyết: "……"

Cô bị sốc đến mức không nói nên lời.

Lòng bàn tay Chu Tích Tuyết một lần nữa chạm vào tóc Cận Dập, một cảm giác thỏa mãn từ sâu thẳm nội tâm bao trùm lấy cô.

Người này lúc thì như kẻ điên b*nh h**n, lúc lại giống ác quỷ âm u. Nhưng chính cái vẻ âm tình bất định này của anh lại hấp dẫn cô từng bước tiến vào mạo hiểm, khám phá.

Cô sẽ kích động vì cảm giác đối lập từ anh, hưng phấn vì không đoán được cảm xúc của anh, và giờ phút này, nhìn anh ngoan ngoãn trong lòng bàn tay mình, cô lại cảm thấy thật có cảm giác thành tựu.

Rõ ràng là, nhìn biểu cảm của Cận Dập, anh đang tận hưởng. Anh dừng động tác ăn uống, cụp mi mắt xuống, hàng mi dài đen nhánh rủ bóng trên má.

Chu Tích Tuyết mãi sau mới nhận ra, lẽ nào đây là sở thích quái lạ của cô sao?

Tất cả những điều này thật ra từ sớm đã có dấu hiệu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!