1 phút 41 giây, trọng tài ra hiệu, thi đấu kết thúc.
Chớp mắt toàn trường đấu trở nên tĩnh mịch, rồi lại đột nhiên bị bao phủ trong biển reo hò la ó.
Rốt cuộc thời gian kết thúc của trận thi đấu này thật sự quá ngắn, ngắn đến mức đủ để tạo ra một kỷ lục suốt mấy năm nay, lấy thủ đoạn áp sát bạo kích khiến đối phương không còn sức phản kháng, sau đó uy phong kết thúc trận đấu, trong một trận chiến tân binh, nơi năng lực tốt xấu không đồng đều này, thành tích như vậy đại biểu cho một con hắc mã ra đời.
"Số bảy! Số bảy!! Số bảy!!!"
Tiếng hoan hô dần dần át tiếng reo hò, tiếp sau đó vài giây, khán giả toàn đấu trường nhịp nhàng hò reo số hiệu của người chiến thắng.
Rất nhiều người mặt đỏ tai hồng, kích động, vì vị anh hùng trên sân của bọn họ giờ phút này, cũng vì sự phấn khích trong tim họ.
Giữa một biển tiếng thét đinh tai nhức óc lẫn với tiếng còi, trọng tài chợt giơ cánh tay người trẻ tuổi lên.
Bên dưới lớp vải là đường cong sung mãn mỹ cảm, thấm đẫm mồ hôi mà không mất đi gợi cảm, tràn ngập sức sống thanh xuân và tinh thần tuổi trẻ.
Nhưng nhân vật chính của những tiếng hò reo kia thì đã rời khỏi sàn đấu, dưới ánh nhìn của khán giả toàn đấu trường, cậu trực tiếp đi thẳng đến một vị trí trên khán đài.
Lúc này, hàng ghế đầu của khán đài.
"Tiểu Tình, trận đấu kết thúc rồi."
Tần Hạo khom người, nói với cô gái vẫn không dám ngồi thẳng bên cạnh.
Hàng mi giấu trong bóng tối của Tần Tình khẽ run lên.
"... Anh ấy không sao chứ?"
Thanh âm rất nhẹ, còn mang theo chút run rẩy.
"Không phải nên tự mình xác thực một chút sao?"
Tần Hạo bước lên phía trước, giọng nói trầm thấp hài hước đột nhiên vang lên trên đầu Tần Tình.
"..."
Tần Tình ngẩn người.
Trước khi cô ngẩng đầu lên, giọng nói quen thuộc lại cất tiếng cười khúc khích.
"Em là bị dọa hay là sợ?"
Tần Tình ngẩng mặt lên, sắc mặt có chút trắng bệch.
Chàng trai trẻ để trần nửa người, những đường nét mịn màng trắng trẻo, khóe môi cong lên nhè nhẹ, dang hai tay đặt trên lan can của khán đài, từ trên cao nhìn xuống cô.
Con ngươi đen láy như hai viên ngọc được rửa sạch, thâm thúy lại xinh đẹp mê người.
Tần Tình vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của người khác phái ở khoảng cách gần như vậy, đó là một thân thể mà từng đường cong đều nói lên sức trẻ và sự gợi cảm.
Tần Tình sững sờ một giây, hai vành tai trắng trẻo như bị lửa thiêu, lan đến tận hai má cô, nóng bừng.
Cô thậm chí còn quên hỏi, bị dọa với sợ...! có gì khác nhau không?
Tần Tình không đáp, Tần Hạo ở bên cạnh cô đã nhịn không nổi nữa.
Cho dù vừa nhìn thấy chàng trai trạc tuổi với mình này uy vũ thế nào ở trên võ đài thì Tần Hạo vẫn hung hăng hất cằm lên.
"Cậu là ai?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!