Chương 44: (Vô Đề)

Chất giọng nam sinh trầm thấp, Kiều An ngồi bên cạnh cậu không khỏi kinh ngạc:

"Dục... Dục ca?"

"..."

Văn Dục Phong lại căn bản như không nghe thấy thanh âm của Kiều An.

Cậu chống tay vịn sô

- pha bằng da đứng dậy, thân hình sau khi đứng lên hơi còng xuống. Hiển nhiên say không ít.

Chỉ là tuy ở trạng thái này, ánh mắt nam sinh trước sau không hề chớp chăm chú nhìn vào trên người cô gái ngồi trên ghế sô

- pha đối diện, ánh mắt âm trầm đến doạ người.

Tần Tình bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, theo bản năng lùi vào trong sô

- pha một chút.

Nếu nói Tần Tình có chút ngốc, những người còn lại ở hai bên bàn đã hoàn toàn chìm trong sương mù.

_________

Chàng trai có vóc dáng nhỏ con tiến đến bên cạnh Kiều An đang dại ra nhỏ giọng nói: "Kiều An ca, em nói thế nào... Dục ca tuyệt đối coi trong cô gái nhỏ nào đó ở bàn bên, anh xem, đây không phải sao?"

Một bàn khác gồm cả nam lẫn nữ, Tôn Uyển biểu tình khó coi cười với Phó Hàm Lân: "Cậu ấy thật có tâm cơ, còn biết dùng cách trái ngược, khiến Văn Dục Phong chú ý nha."

"...", ánh mắt Phó Hàm Lâm phức tạp liếc nhìn Tôn Uyển một cái, rốt cuộc vẫn không nói gì, lại quay đi.

Văn Dục Phong tuy nhìn cằm chằm Tần Tình, nhưng trước hết lại đi tới trước mặt Tôn Kỳ Phong.

Tôn Kỳ Phong trước đó bị cậu gọi lại, mặc dù không tiếp tục lại gần, nhưng cũng không lui về sau nửa phần.

Trong tư thế cúi người kia, Tôn Kỳ Phong nhướng mi mắt, ý cười ngược lại vẫn nho nhã như cũ.

"Dục ca đây là muốn cướp ăn?... Nhưng cô gái nhỏ này là từ chỗ anh chạy qua chỗ tôi. Nếu anh không thể giữ người lại, bây giờ lại đến làm hành động này, có phải là có chút khó coi hay không?"

"..."

Văn Dục Phong không nói chuyện, khoé mắt chậm rãi kéo lên, con ngươi mang theo cảm xúc lạnh băng.

Sau đó cậu bỗng cúi người, vươn tay trái, nắm lấy cà

- vạt của Tôn Kỳ Phong, trực tiếp xách người lên.

Đám người Kiều An sau bàn sớm đã nhìn ra bầu không khí không thích hợp sắc mặt đều biến đổi, sôi nổi đứng dậy, vội vàng tới khuyên can.

___________

"Dục ca, Dục ca, anh đừng tức giận với cậu ta..."

Mấy người khuyên mãi mới khuyên được nam sinh thu tay.

Tôn Kỳ Phong bị thả xuống sắc mặt cũng khó coi, cậu ta biểu tình bất thiện sửa sang lại cà

- vạt, hừ lạnh từ mũi.

_____________

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!