Chương 28: Sói Dữ

Trên hành lang khối 11 của Trung học Nhất Sư, một cô gái vóc dáng nhỏ nhắn ôm một chồng bài kiểm tra đi trên hành lang.

Khuôn mặt xinh đẹp bạnh ra, đôi mắt nhìn thẳng phía trước cực kì nghiêm túc đoan chính.

Phía sau cô, là một cái đuôi đuổi thế nào cũng không đi.

"Bạn học Tần, cậu phải tin tớ!"

Lý Hưởng thảm thiết kêu khóc đi quanh Tần Tình, còn phải liên tục theo sát bước chân không ngừng của cô gái nhỏ

"Thật đó! Quyển tạp chí kia là của tớ, bìa sách Toán cũng là do tớ bọc, không có chút liên quan gì tới Dục ca của chúng ta cả!"

"..."

Tần Tình không để ý tới cậu ta, trong đầu lại không tự giác nhớ lại hình ảnh nhìn thấy lúc đó.

Gương mặt nhỏ hơi phiếm hồng, con ngươi trong suốt lại tức giận thêm vài phần, cô khẽ cắn răng, bước chân tăng tốc.

"Ai da, bạn học Tần Tình của tôi ơi, cậu thật sự hiểu lầm rồi!"

Lý Hưởng kêu khổ không ngừng tiếp tục đuổi: "Cậu không thể oan uổng người vô tội chứ, đúng không??"

Nghe vậy, Tần Tình rốt cuộc ngừng bước lại.

Ôm một chồng bài kiểm tra, cô gái nhỏ quay người, ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Hưởng.

Lý Hưởng bị ánh mắt nghiêm túc kia nhìn đến rùng mình, theo bản năng thu liễm bộ dạng cợt nhả.

Sau đó cậu liền nghe thấy giọng nói mềm mại của cô gái nhỏ:

"Quyển tạp chí kia là của cậu?"

"Đúng vậy!"

Lý Hưởng vội gật đầu không ngừng.

"Vậy vì sao lại đặt trên bàn học của Văn Dục Phong?"

Lý Hưởng không chút do dự: "Đó là tớ để, Dục ca không biết."

"Đồ trên bàn học cậu nhiều lắm sao?"

Tần Tình mím môi, khuôn mặt nhỏ ngẩng lên nhìn Lý Hưởng.

Lý Hưởng chột dạ lắc đầu: "Ừm...! Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vẫn không rộng bằng của Dục ca không phải sao! Anh ấy có tới nửa cái bàn không dùng gì tới, mấy quyển tạp chí của tớ đều đặt ở đó, như vậy sẽ không bị giáo viên thu mất."

Tần Tình nhăn mày: "Nếu đã không sợ giáo viên thu mất, vậy vì sao còn phải bọc bìa sách giáo khoa bên ngoài?"

"..."

Lý Hưởng nghẹn lời.

Cậu ta cũng không thể nói, là bởi vì lúc trước Tề Lộ Lộ đi tìm Văn Dục Phong, sau đó cậu ta không muốn để Dục ca gánh họa nữa nên mới làm vậy?

Huống hồ hôm nay cậu ta vừa mới nói với bạn học mới rằng Dục ca "giữ mình trong sạch" thế nào, nếu lúc này lại lộ ra tên của Tề Lộ Lộ, thế chẳng khác nào vả vào mặt Dục ca của bọn họ.

Thấy Lý Hưởng không đáp lời, Tần Tình hé môi: "Cho nên lý do cậu đặt tạp chí ở chỗ anh ấy không được thành lập."

Lý Hưởng xấu hổ: "Không phải...! ừm..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!