"Tiệc chia tay?"
Ngồi ở trên giường của mình, Tần Tình có chút sững sờ: "Không cần phiền phức như vậy chứ? Tớ với các bạn học không thân lắm..."
"Sao lại không thân, mọi người đều đã học chung lớp ba năm rồi.", Lâm Mạn Tuyết ở bên kia điện thoại nói: "Tớ và lớp trưởng chọn phòng bao rồi, lớp trưởng nhiệt tình tổ chức buổi chia tay này lắm, cậu khiến cậu ấy thất vọng cũng không thích hợp thì phải? Hơn nữa, sắp phải thi vào Trung học phổ thông rồi, vậy nên cứ coi như cho mọi người một cái cớ để thư giãn đi!"
Tần Tình cười đến câu cuối cùng: "Đây là mục đích của cậu, đúng không?"
"Hì hì...", Lâm Mạn Tuyết ghé vào điện thoại hun vài cái: "Tiểu Tình, cậu là người tốt nhất, cậu nhất định sẽ đồng ý, đúng không?"
Tần Tình do dự một hồi.
Chỉ là Lâm Mạn Tuyết không ngừng khóc lóc qua điện thoại, cuối cùng cô đành gật đầu trong bất lực.
"Ừ, chỉ là nhà tớ có giới nghiêm, cậu biết rồi đấy.
Cũng có thể phải vượt qua ải của mẹ tớ."
"Hahaha tới biết cậu sẽ đồng ý với tớ mà! Tớ đi báo cáo với lớp trưởng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đây!"
Không đợi Tần Tình hỏi thời gian địa điểm, điện thoại đã ngắt kết nối.
Tần Tình cúp điện thoại, không biết phải làm sao mà gõ vào màn hình.
Sau đó, cô đẩy cửa phòng mình, đi đến phòng ngủ chính bên cạnh.
"Mẹ, các bạn trong lớp tổ chức tiệc chia tay cho con.
Buổi chiều con muốn đi chơi với họ, được không?"
Lúc này Lê Tịnh Hà đang thu dọn vali của mình đứng thẳng người lên rồi quay lại, vén mái tóc dài ngang vai màu hạt dẻ, khẽ nhíu đôi mày thanh tú: "Buổi chiều?", Tần Tình đang đứng ở cửa cố nén cảm xúc nhẹ nhàng gật đầu.
"Nếu con muốn đi, vậy đi đi."
Lê Tịnh Hà nhìn cô con gái an tĩnh nghe lời của mình, mày dãn ra một chút: "Nhưng không thể về quá muộn, con phải có mặt ở nhà trước bảy giờ."
"...!"
Trong con ngươi Tần Tình lóe lên niềm vui, chỉ là cô rất nhanh đã nén xuống, nhẹ giọng đáp một tiếng, xoay người quay về phòng.
Sau khi rời khỏi tầm mắt của Lê Tịnh Hà, bước chân của Tần Tình trở nên nhẹ nhàng.
Trở về phòng đóng cửa lại, cô lập tức cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Lâm Mạn Tuyết.
"Mạn Tuyết, mẹ tớ đã đồng ý, cậu gửi thời gian và địa điểm cụ thể cho tớ."
Vài giây sau.
Mắt Lâm Mạn Tuyết sáng lên, hủy tin nhắn đang soạn, trực tiếp gọi điện thoại.
"Alo, Lớp trưởng Phó? Tiểu Tình tớ đã gọi ra giúp cậu rồi, mọi người sẵn sàng hợp tác.
Còn chuyện có thể tỏ tình thành công hay không, phải xem bản thân cậu đấy!"
*
2h30 chiều, một chiếc taxi dừng trước cổng khu Giải trí
- Ca nhạc có kiến trúc lớn nhất Thanh Thành, cửa xe mở ra, Tần Tình từ trong xe bước xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!