Chương 64: (Vô Đề)

Lần cầu hôn này, trông Lục Tri Chu rất chắc chắn là sẽ thành công, Tiêu Niên cũng cho rằng hắn nhất định cảm thấy rất nhẹ nhàng. 

Nhưng thật ra vẫn là có chút thay đổi. 

Vị tiên sinh có tính nghi thức rất mạnh đây, đến tối đương nhiên là mời cậu làm. 

Mà trong quá trình này…… 

Lần đầu tiên ở trong một buổi tối, Tiêu Niên nghe thấy Lục Tri Chu gọi cậu nhiều lần như vậy, nào là bảo bối rồi là bảo bảo. 

Mặc dù, kèm theo đó là những từ không thể miêu tả.

Cái gì mà

"bảo bối, em đỏ lên rồi", bảo bối, đầu lưỡi,

"bảo bảo, đưa tay cho anh"…… 

Cái khác thôi không nói, quá sắc tình. 

Từng câu từng chữ, Tiêu Niên bị hắn gọi mà muốn mất hồn. 

Tiêu Niên luôn bộc lộ sự vui vẻ ra ngoài, cậu cũng sẽ nói, cũng sẽ làm, Lục Tri Chu người này khá nội tâm, có vui vẻ cũng giữ trong lòng, lúc lơ đãng mới có thể bị người khác phát hiện. 

Chuyện cầu hôn này, Tiêu Niên thật lâu cũng không tiêu hoá xong. 

Không nói ngoa, ngày hôm sau cậu chính là cười tỉnh, còn tỉnh lại sớm hơn đồng hồ báo thức nửa tiếng, nhìn chiếc nhẫn trên tay mà ngủ không được. 

Sau đó, cậu rất kiêu ngạo mà chia sẻ việc này cho đám bạn của mình. 

Cả đám rối rít:

Cậu giết tui đi

Mau kết hôn đi

Cứu mạng a

……

Tiêu Niên làm ổ trong chăn mà cười, suýt thì đánh thức Lục Tri Chu. 

Có lẽ là hai người quá đồng tâm với nhau, hôm nay Lục Tri Chu cũng làm một chuyện giống Tiêu Niên. 

Hắn chụp ảnh hai người đeo nhẫn nắm tay rồi đăng lên nhóm chat. 

Sau đó, đều nhận được tin nhắn trả lời gần như giống nhau. 

Tất cả mọi người đều bảo bọn họ nhanh chóng kết hôn đi. 

Bao gồm cả bà nội của Lục Tri Chu.

Cuối tuần, bọn họ đến nhà bà nội, bà nội liếc mắt một cái liền thấy chiếc nhẫn trên tay bọn họ. 

Bà nội cũng rất thấu hiểu, mở miệng liền hỏi Tiêu Niên: Nó cầu hôn con rồi? 

Một câu hỏi rất đơn giản, Tiêu Niên nghe thấy mà thẹn thùng. 

Cậu không nhịn được nhích tới gần Lục Tri Chu một chút: Dạ. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!