Chương 43: (Vô Đề)

Từ lầu hai đi xuống, Tiêu Niên còn ghé vào sau lưng Lục Tri Chu 

Nét mặt vừa rồi của Uông Tiếp thật sự quá buồn cười. 

Đại khái có thể chia ra làm ba giai đoạn. 

Giai đoạn thứ nhất: Đệt, sao anh họ mình lại hôn Tiêu Niên? 

Giai đoạn thứ hai: Đệt, hai người này là thế nào? 

Giai đoạn thứ ba: Đệt, mình thật mẹ nó ngu! 

Lần này bước vào phòng khách, Uông Tiếp thành thật mà ngồi mình trên sô pha đơn, còn rất khách sáo mà đưa đồ uống cho Tiêu Niên. 

Thậm chí còn gọi cậu như vầy:

"Anh họ nhỏ, anh uống cái nào?"

Lục Tri Chu giúp Tiêu Niên chọn chai Coca, chính hắn cũng cầm lấy một bình nước. 

Ha ha. Uông Tiếp khô khan cười, cầm lấy đồ uống của mình, nhưng sờ soạng nửa ngày cũng không thấy cậu ta mở ra. 

Vài giây sau:

Muốn nói cái gì?

Có chuyện muốn nói?

Lục Tri Chu với Tiêu Niên trăm miệng một lời.

Uông Tiếp vô cùng cố ý mà oà một tiếng: Hai người ăn ý quá.

Lục Tri Chu thẳng thừng: Có chuyện thì nói.

Uông Tiếp: Ờ.

Uông Tiếp hắc một tiếng, sờ sờ chai nước, vẻ mặt tò mò nhìn qua không sót gì:

"Hai người chắc không phải là thầy trò đúng không? Em nghĩ anh họ nhỏ là thầy dạy vũ đạo, cùng với bên anh họ cũng không có liên quan."

Lục Tri Chu trả lời: Không phải.

Tiêu Niên cười cười:

"Xin lỗi, lúc nãy ở cửa đã đùa cậu."

Uông Tiếp:

"Không có gì, không có gì."

Uông Tiếp lại cười:

"Mà hai người quen nhau thế nào vậy? Hai người làm sao gặp nhau rồi kết giao?"

Tiêu Niên sờ sờ cằm:

"Tôi với anh họ cậu lần đầu tiên gặp mặt, là ở quán bar."

Quán! Uông Tiếp nhìn Tiêu Niên rồi thốt ra một chữ, sau đó xoay đầu nhìn Lục Tri Chu: Bar?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!