Trong phòng ngủ, ánh đèn vàng nhạt mỏng manh sáng tỏ bên đầu giường, vầng sáng trải dài từ mép giường rồi dần tối về phía bên kia.
Khăn trải giường màu xám nhạt đã nhăn nhúm cả lại, cạnh mép giường, một người con trai đang nằm sấp ở đó, cậu dựa đầu lên một cánh tay, một cánh tay khác lại rũ ở bên mép giường.
Bởi vì quá gầy, người cậu phảng phất như hoà làm một với giường chăn, mà trên người cậu, lúc này chỉ có một chiếc áo thun trắng, hờ hững phủ lên.
Cậu nhắm mắt lại, trạng thái là bất cứ ai nhìn thấy đều có thể nhận ra vẻ mỏi mệt.
Vài phút sau, cánh tay rũ bên mép giường của cậu bị một người đàn ông khác nắm lấy.
Tiêu Niên thoáng mở mắt, thấy Lục Tri Chu ngồi xổm ở trước mặt cậu, lại nhắm hai mắt lại.
Uhm. Tiêu Niên phát ra thanh âm ông đây mệt lắm rồi từ dưới cổ họng.
Lục Tri Chu chải vuốt mái tóc Tiêu Niên: Đi tắm nhé?
Tiêu Niên hữu khí vô lực: Đợi chút đã.
Lục Tri Chu sờ sờ đầu cậu, đứng lên rồi ngồi xuống bên người cậu.
Tiêu Niên cơ bản không thay đổi tư thế, trước khi Lục Tri Chu đi tắm cậu trông thế nào, thì hiện tại hắn ra rồi cậu vẫn trông như thế.
Lục Tri Chu duỗi tay chỉnh lại quần áo trên người Tiêu Niên, hỏi: Lạnh không?
Tiêu Niên: Không lạnh.
Lục Tri Chu cầm tay Tiêu Niên đặt lên đùi mình: Anh ôm em đi tắm?
Tiêu Niên vẫn là câu trả lời kia: Lại nằm một lát.
Cái một lát này là bao lâu, kỳ thật Tiêu Niên cũng hiểu rõ trong lòng, cậu đang đếm dê đây nè.
Chỉ 100 con.
Lúc đếm tới 1, Lục Tri Chu đang nghịch tay của cậu.
Đếm tới 50, Lục Tri Chu bắt đầu nghịch tóc của cậu.
Đếm tới 99, Lục Tri Chu đột nhiên luồn tay vào.
Đáng tiếc, cái gì cũng chưa sờ được, Tiêu Niên vèo cái liền bật dậy.
Phắn đây.
Tiêu Niên ném xuống câu này xong liền vọt vào nhà tắm phòng Lục Tri Chu.
Sau đó, cậu nhìn thấy quần áo mà Lục Tri Chu lấy cho cậu nằm trên kệ để đồ trong phòng tắm.
Chỉ một cái áo trên.
Vì xác minh lại, Tiêu Niên cầm cái áo kia giũ vài cái, xác định cũng chỉ có mỗi cái áo.
Tiêu Niên nhìn cái áo bật cười.
Nhớ trước đây, vị giáo sư Lục đang ngồi bên ngoài kia luôn mạnh mẽ yêu cầu cậu mặc quần đấy.
Ở trong phòng tắm sảng khoái tắm rửa một phen, vừa bước ra ngoài, Tiêu Niên phát hiện, Lục Tri Chu đã thay mới khăn trải giường và chăn.
Hôm nay bọn họ làm hơi điên cuồng, cậu không kiềm chế, Lục Tri Chu cũng không kiềm chế, chỗ này chỗ kia chỗ nào cũng loạn, nói chung khắp nơi, căn bản không nằm ngủ được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!