Tiêu Niên đứng ở cửa phòng tắm, không muốn bước ra.
Mới vừa tắm rửa xong, trong ngoài phòng tắm là hai loại độ ấm, cậu lại đứng ở nơi phân cách này, cảm nhận khi thì lạnh lẽo, khi thì ấm áp.
Không làm gì, chỉ là nhìn điện thoại, nhìn tin nhắn trên màn hình mà Lục Tri Chu vừa gửi cho cậu: Em đang làm gì.
Tiêu Niên thậm chí mường tượng ra, ở bên kia Lục Tri Chu khuyên cậu đi tắm xong, quay đầu liền lên mạng lướt sóng.
Tiêu Niên suýt thì bật cười ra tiếng.
Chờ tự mình thưởng thức xong rồi, Tiêu Niên quay đầu liền chụp lại những lời này của Lục Tri Chu gửi cho Tiểu Minh.
Cậu còn hỏi: Cậu biết câuem đang làm gì
"còn có một ý khác không?"
Tiểu Minh: Không nói.
Tiêu Niên lần này là thật sự cười ra tiếng.
Lúc này, cậu mới trả lời Lục Tri Chu: Đang……
Tiêu Niên: Chuẩn bị ngủ.
Tiêu Niên hoài nghi điện thoại của Lục Tri Chu ở ngay bên cạnh.
Lại lớn mật suy đoán, có lẽ Lục Tri Chu đang đợi cậu trả lời.
Bởi vì giây sau, Lục Tri Chu nhắn lại: Anh cũng ngủ.
Tiêu Niên:
"Ừ, chúc em ngủ ngon đi."
Lục Tri Chu tiên sinh: Ngủ ngon.
Tiêu Niên vốn đã buông điện thoại, nhưng màn hình vẫn chưa tự động khóa, cậu lại cầm lên.
Bầu không khí thế này, không được nước lấn tới làm sao được.
Tiêu Niên:
"Bình thường như vậy, không thích."
Tiêu Niên: Ngủ không được.
Tiêu Niên nói đủ ý rồi thôi, sau đó yên lặng nhìn màn hình.
Không nghĩ tới, giây tiếp theo, Lục Tri Chu lại gửi tới một đoạn giọng nói.
Tiêu Niên liền bật dậy, cậu lập tức click mở.
Ngủ ngon, bảo bối.
Đệt!
Giọng của Tiêu Niên lớn đến mức đám thiêu thân ở bên ngoài lầu hai cũng có thể nghe thấy.
Lục Tri Chu cũng hiểu cậu quá đi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!