Ngủ chung với Lục Tri Chu một tuần?
Tiêu Niên từ từ mở to hai mắt, cũng ở trong lòng cho chính mình một ngón tay cái.
Giỏi a, Tiêu Niên, quả nhiên rượu vào thêm can đảm nha.
Đây chẳng phải là chuyện mày vẫn muốn làm nhưng tìm mãi không thấy cơ hội hay sao?
Tiêu Niên kích động, cậu dùng sức vỗ tay một cái:
"Đã cá rồi thì phải chịu thua a thầy Lục, anh cũng không được chơi xấu đó."
Lục Tri Chu giống như cố chịu mà gật gật đầu: Đương nhiên.
Tiêu Niên hưng phấn, cũng bắt đầu tin tưởng chính mình say rượu lúc đó:
"Cái tiếp theo thì sao?"
Lục Tri Chu:
"Cá xem giờ giấc lúc đó, ai đoán được gần đúng nhất."
Tiêu Niên tin tưởng Lục Tri Chu vô điều kiện:
"Anh thắng hay là em thắng?"
Lục Tri Chu: Em thắng.
Tiêu Niên kích động đến nỗi suýt thì bật dậy: Chúng ta cá cái gì!
Lục Tri Chu uống một ngụm cà phê mới nói:
"Tối qua em không nghĩ ra, bảo anh thiếu."
Tiêu Niên a một tiếng thật dài.
Đúng vậy, là chuyện mà cậu sẽ làm.
Lục Tri Chu hỏi:
"Bây giờ có nghĩ ra được gì không? Muốn anh làm gì?"
Tiêu Niên nhẹ nhàng hít một hơi: Để em nghĩ lại đã.
Có chuyện ngủ cùng rồi, Tiêu Niên cảm thấy cái tiếp theo nên làm cái gì dữ dội hơn chút.
Ví dụ như bảo Lục Tri Chu cởi hết quần áo cho cậu sờ đủ, hoặc là cậu cởi hết để Lục Tri Chu sờ sạch sẽ.
Ha ha ha ha ha ha.
Sao mày lại như vậy nha, Tiêu Niên!
"Hay, hay là trước thiếu đi." Tiêu Niên nói: Để em nghĩ lại.
Cậu thật sự không dám nói ra.
Lục Tri Chu rất sảng khoái: Được.
Tiêu Niên tiếp tục:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!