Bọn họ trực tiếp làm ở trên sô pha.
Tiêu Niên kỳ thật cũng không biết sự tình sao lại phát triển thành ra như bây giờ, chờ cậu hoàn toàn tỉnh táo lại cũng là hơn một tiếng sau, chuyện đã xong.
Bất quá, đêm nay, Tiêu Niên đã biết kiềm chế hơn, cậu cũng hơi xấu hổ, cũng trở nên giống như Lục Tri Chu, không nói gì nhiều.
Chờ Lục Tri Chu xử lý này nọ xong quay lại, Tiêu Niên vẫn còn nằm trên sô pha.
Cổ áo trên người Tiêu Niên bị giãn rộng quá chừng, hiện tại quần áo cũng không chỉnh tề, xương quai xanh với bả vai của cậu đều lộ ra ngoài.
Tiêu Niên thật sự rất trắng, tóc là nhuộm màu xanh biển nhạt, giờ phút này dưới ánh đèn lạnh lẽo trong phòng khách, trông cả người có vẻ càng trắng.
Chỉ có môi với khóe mắt là hồng, cả người nằm vùi trên sô pha, có loại bệnh trạng mỹ cảm.
Trên đệm sô pha cạnh chỗ Tiêu Niên còn lưu lại dấu vết bị lõm xuống, giống như muốn phác hoạ ra thứ gì vừa ở đó.
Lục Tri Chu lúc này đã mặc vào áo khoác, hắn đi đến gần, ngồi xuống bên người Tiêu Niên.
Tiêu Niên vẫn còn hơi đờ đẫn, cậu không biết Lục Tri Chu mang theo tâm tình gì, cũng không biết tâm tình của bản thân là gì.
Tiêu Niên cũng thừa nhận, lần này cũng là cậu chủ động rù quyến.
Nhưng Lục Tri Chu a, sao anh lại không chịu nổi bị rù quyến như vậy chớ, rõ ràng là một giáo sư đại học! A! Mới có hai chữ ca ca là đã phác gục được anh rồi?
Tiêu Niên nhắm hai mắt lại, cảm giác bản thân hình như có chút hối hận, nhưng hình như cũng không phải hối hận lắm.
Tóm lại, tâm tình phức tạp.
Tiêu Niên.
Lục Tri Chu.
Hai người đồng thời mở miệng.
Em nói. Lục Tri Chu nói.
Tiêu Niên liền không khách khí với hắn: Em muốn uống Coca.
Nói xong, cậu nghe thấy Lục Tri Chu cười đáp: Được.
Sau đó, cậu nhìn qua khoé mắt, Lục Tri Chu đứng lên, nhưng lại không đi về phía tủ lạnh, mà là đi tới trước mặt Tiêu Niên.
Trái tim không biết cố gắng kia của Tiêu Niên nha, lập tức đập bình bịch.
Quá thái quá, lúc làm cái kia cậu cũng không có khẩn trương như vậy đâu.
Làm làm làm gì? Tiêu Niên hỏi.
Lục Tri Chu: Động được không?
Tiêu Niên:
"Có động được hay không thì thế nào?"
Lục Tri Chu đột nhiên cúi người xuống, bế Tiêu Niên lên.
Đi tắm trước. Lục Tri Chu vừa nói vừa đi:
"Trong nhà không có Coca, anh đi xuống mua, tắm xong ra ngoài là có uống, được không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!