Chương 27: (Vô Đề)

Tiêu Niên thật vất vả vơi bớt men say, nhưng Lục Tri Chu vừa hôn, cậu lại thấy lâng lâng. 

Cánh tay của Tiêu Niên tê ngứa, trước mặt cậu là Lục Tri Chu đã một ngày không cạo râu, bởi vì Lục Tri Chu hôn môi, gốc râu mới mọc như có như không cọ xát lên da cậu. 

Tiêu Niên muốn rút tay về, nhưng Lục Tri Chu không cho. 

Ha ha, ngứa quá.

Tiêu Niên nói xong, liền rõ ràng cảm giác được Lục Tri Chu dùng sức ấn gốc râu lên cổ tay cậu. 

Thì ra là có biết.

Thì ra là cố ý.

Tiêu Niên lại muốn rút tay, lần này cậu rút tay về được. 

Đồng thời, cậu cũng nghe thấy Lục Tri Chu cười. 

Tiêu Niên nhìn Lục Tri Chu phiết miệng một cái, vươn tay khẽ niết cằm hắn: Không cạo râu. 

Lục Tri Chu: Sáng mai. 

Nói xong, Lục Tri Chu liền cúi đầu.

Tay của Tiêu Niên vẫn đặt trên cằm Lục Tri Chu, Lục Tri Chu vừa tới gần, trông cứ như cậu kéo Lục Tri Chu lại ấy. 

Cũng như những lần trước đó, khi Lục Tri Chu hôn Tiêu Niên, sẽ nghiêng đầu, mũi kề mũi. 

Lần đầu tiên Lục Tri Chu làm thế, Tiêu Niên từng bất động thanh sắc* cảm thấy mạch máu như muốn bùng nổ. *âm thầm lặng lẽ

Nhưng dù có bao nhiêu lần đi nữa, Tiêu Niên vẫn bởi vì động tác này mà động tâm. 

Cậu không có cách nào đoán được là chóp mũi của Lục Tri Chu chạm lên mặt cậu trước, hay là môi của Lục Tri Chu hôn lên môi cậu trước. 

Lục Tri Chu vừa cúi xuống, cậu liền hoàn toàn mất đi năng lực phân tích. 

Hơi thở của Lục Tri Chu ấm áp, lúc đầu chỉ là nhẹ nhàng chạm môi Tiêu Niên, sau đó mới dần dần thăm dò sâu hơn. 

Tiêu Niên nhắm hai mắt lại, dồn hết tất cả sự chú ý lên đôi môi được Lục Tri Chu chào đón. 

Bọn họ môi lưỡi đan xen, bọn họ càng hôn càng sâu. 

Tiêu Niên hít thở không thông, không nhịn được phát ra tiếng hừ nhẹ từ xoang mũi. 

Trong phòng rất yên tĩnh, ở nơi không nhìn thấy được dường như có thể nghe thấy tiếng quần áo và mái tóc cọ xát lẫn nhau, sột soạt khe khẽ. 

Lục Tri Chu kéo dài nụ hôn này thật lâu, cũng hôn Tiêu Niên đến mơ mơ màng màng. 

Sau đó, hắn lại nắm tay Tiêu Niên lên, một lần nữa thăm dò cánh tay của Tiêu Niên. 

Nhưng lần này, hắn không dù gốc râu của hắn, mà chỉ đưa môi hôn, từng chút từng chút một, bắt đầu từ cánh tay đến bả vai Tiêu Niên. 

Cách lớp quần áo, Tiêu Niên cảm giác được Lục Tri Chu cắn cậu một cái. 

A~

Tiêu Niên hừ nhẹ một tiếng.

Lục Tri Chu như an ủi mà dùng cằm cọ cọ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!