Thảng hoặc tôi băn khoăn chữ thích
Theo bản năng cứ nghĩ có gì đâu
Chẳng xá chi rồi một mai cũng cạn
Thời con trẻ ai thích mãi dài lâu?
*thảng hoặc: thỉnh thoảng11.5.24
Khối 11 trường THPT Đông Giang có tổng cộng mười hai lớp, bốn lớp chuyên, hai lớp Tiếng Nhật. Những lớp còn lại dù không phải lớp chọn nhưng ít nhất cũng có một ưu điểm nổi trội nào đó.
Ví dụ 11/1 mũi nhọn văn nghệ, 11/3 giỏi thể thao hay đám quái vật 11/10 thường xuyên được gọi đi tham gia hội thao giáo dục quốc phòng cấp thành phố.
Còn riêng tụi 11/6, bọn nó phát huy hai chữ thường dân cực kỳ nhuần nhuyễn. Học không bằng tụi chuyên, văn nghệ chỉ làm cho có, thi đua luôn xếp bét mà thể thao cũng chẳng ra hồn.
Thế nên mỗi lần đến mấy đợt phong trào trường khối, phải vận động mãi mới đủ quân số đi thi.
Chủ nhiệm lớp 11/6 là thầy Cường dạy Văn, một giáo viên trẻ tận tâm với nghề và hừng hực tinh thần thi đua. Với suy nghĩ không thể thua chị kém em mãi được, hội khỏe Phù Đổng năm nay thầy quyết tâm phải có cái thành tích gì đó gọi là.
Giải nhất toàn đoàn chắc chắn lớp thầy bít cửa.
Nếu không chen chân vào tốp ba hay tốp năm được thì lấy cái cúp cũng kêu đấy chứ nhỉ? Thầy nghĩ kĩ rồi, hầu hết các môn đều mang tính cá nhân và nhận huy chương tượng trưng, chỉ có ba môn bóng đá, bóng chuyền và bóng rổ là có cúp.
Bóng chuyền thì mất hy vọng quá vì có lớp 11/8 được những bảy đứa cả nam lẫn nữ nằm trong đội tuyển thành phố. Còn bóng rổ thì... Nhớ lại chiều cao trung bình của mấy đứa lớp mình, trái tim thầy Cường như đang nhỏ máu.
- Bóng đá nữ vẫn theo lệ năm ngoái là liên quân với 11/5. Bóng đá nam hầu hết các lớp đều tự túc dự thi, lớp mình ai đăng ký?
- Thầy cầm tờ danh sách, hỏi.
Cả lớp im như ve sầu mùa đông.
- Tham gia đi mấy đứa, có giải là được cộng điểm thi đua lớp học tiên tiến đó! Còn được thưởng nóng nữa.
- Tụi em chơi dở lắm, không dễ chi có giải đâu thầy ơi.
- Thằng Huân giơ tay ý kiến.
- Mà cho dù có giải được cộng điểm thì lớp mình cũng từ bét bảng nhảy lên kế bét thôi à.
Thấy cả lớp gật gù với thằng Huân, trái tim thầy Cường lại rỉ máu lần hai. Kế hoạch giành cúp của thầy vì hai câu từ mồm Huân mà gần như ngâm nước nóng.
- Mấy đứa...
Thầy chịu thua, nuốt nước mắt định nói là thôi cứ tham gia cho có cũng được thì bỗng thấy thằng Nam giơ tay lên.
- Em đăng ký ạ!
Mắt thầy càng sáng rỡ khi thấy Nam tiếp tục đứng dậy làm một bài thuyết trình ngắn để vận động cả lớp:
- Nam nghĩ lần này mọi người nên đăng ký.
Tụi mình bị gắn cái mác lớp thường, không giỏi phong trào hoạt động, nhưng chưa thử sao biết giới hạn của mình ở đâu đúng không? Cứ làm hết sức mình thôi, để cho người ta thấy 11/6 không phải đám gà công nghiệp. Tụi mình thà thua, chớ không thể rút lui ngay từ đầu được!
Đá banh là môn đoàn kết mà, mấy bạn cho Nam thấy tinh thần đoàn kết của lớp mình đi! Ai tham gia không?
Nam ăn nói hùng hồn, tuy hơi giả trân, nhưng kích thích ngay đến tụi nhóc tì đang bước vào tuổi dậy thì vốn có cái tôi cao. Vì lòng tự trọng, cũng vì danh dự cho lớp, tụi nó bỗng hăng lên như được tiêm máu gà.
Lác đác vài cánh tay đưa lên, rồi sau đó như hiệu ứng đám đông, tụi con trai hè nhau xung phong cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!