Chương 17: (Vô Đề)

Gần đây, lời mời kết bạn trên trang cá nhân của Thi bỗng nhiều lên, cả số mắt xem tin Facebook cũng tăng đột biến, khiến em sợ hãi đến mức đặt cả tài khoản về riêng tư. Lúc ngồi cà kê tâm sự ở quán trà sữa, nhỏ Hân bĩu môi đẩy trán Thi.

- Khờ quá.

- Nó nói.

- Thời của mày tới rồi đó, mày không hưởng nhường tao đi.

- Nhưng mà tao thấy kì lắm...

Giang hút trà sữa cái rột, buông cốc, nhướn mày hỏi Thi:

- Thằng Trung còn làm phiền mày không?

- Cũng không làm phiền chi.

- Thi lí nhí.

- Sau cái bữa tao vặn tay nó, chắc nó còn sốc...

- Chứ còn thằng Nam?

- Cái chi? Thằng Nam nào? Nam lớp mình á hả?

- Hân hấp tấp truy vấn.

Giang nhìn chằm chằm vào Hân, ánh mắt mang theo cái vẻ "hết nói nổi

"hệt khi nó nhìn Huân. Rõ ràng là hai cá thể hoàn toàn khác biệt, Giang nghĩ, nhưng tụi nó trông như đang chia sẻ cùng một thứ mềm nhũn mà tụi nó gọi là não. Nghe Giang nhắc đến Nam, mặt Thi đỏ lên đầy khả nghi. Em vuốt ve lọn tóc dài, ngập ngừng mãi không thốt nên lời. Lại một đứa nữa, Giang híp mắt kết luận, cái kiểu gà mắc tóc này có giống nhỏ Hân lúc cảm nắng ai đó không kia chứ! Chỉ khác là Hân đã thể hiện dáng vẻ đó"n+1" lần, còn Thi thì... là lần đầu tiên.

Ba đứa con gái bắt đầu bẻ đề tài sang thi cuối kỳ và dĩ nhiên là nhỏ Hân không khoái học hành cho lắm. Nhỏ ngồi vọc điện thoại, thỉnh thoảng lại ồ à vài tiếng. Lướt một hồi, Hân đột nhiên khựng lại, mắt trợn to kéo lấy áo Giang.

- Chi nữa?

Anh nào ngoại tình hay chị nào lộ bằng giả?

Giang nhíu mày nhưng vẫn chồm đầu sang nhìn cho Hân vui lòng. Hai giây, ba mươi giây, một phút... nhỏ cũng ngước mắt nhìn Thi với vẻ kỳ lạ. Tim Thi hẫng đi một nhịp khi màn hình điện thoại chuyển sang mình cùng giọng nói hơi khàn của Giang:

- Mày bình tĩnh nghe Thi.

Tối ấy vừa tắm xong, còn chưa kịp mặc áo thì điện thoại liên tục vang lên, âm báo tin nhắn khủng bố đến mức con Iphone cũ của Nam trở nên đơ cứng. Nó vừa cầm khăn lau tóc vừa lắc lắc cái điện thoại trên tay với hy vọng máy có thể chạy mượt trở lại.

Giọt nước chảy từ cằm nhỏ giọt xuống thân trên rắn chắc, lướt qua mấy thơ cơ hơi phồng. Cơ thể tràn đầy nhựa sống của thiếu niên cũng không khiến Nam trông hiền lành hơn, bởi lúc này gương mặt nó đang banh lên, nắm tay nổi gân xanh như muốn bóp vỡ cái điện thoại.

Nhóm chat của tụi con trai gần như nổ tung bởi cả tá tin đồn đang lan truyền chóng mặt trên trang confession và các nhóm kín của học sinh Đông Giang.

Bắt nguồn từ một bài viết với tiêu đề: "Sự thật về nàng thơ violin", hàng loạt "bạn học cũ" và "người chứng kiến" không biết chui từ đâu ra đặt điều nói xấu An Thi.

"Ha ha, gần đây thấy Đông Giang phát cuồng lên bởi nàng thơ nào đó nên cũng tò mò tìm hiểu xem. Tưởng ai chứ hóa ra nàng thơ lại là bạn học cũ. AT ơi, chắc bà chưa quên đứa bị bà bắt nạt hồi cấp hai đến mức ám ảnh tâm lý phải chuyển trường đâu nhỉ?"

"Ôi vãi, con nhỏ này ở gần nhà tao nè. Siêu siêu siêu thảo mai á trời ơi, hỏi hàng xóm xung quanh ai mà không biết nó hay ỏng ẹo đong trai, ngày nào cũng có trai đến chở đi chơi mà không có thằng nào trùng thằng nào mới ác!"

"Ê phải nhỏ này không, hôm bữa tao thấy nó vô bệnh viện với năm sáu thằng bự chảng. Tao đăng locket vô tình dính nó nè *đính kèm ảnh chụp*. Thằng gãy tay, thằng tím mặt như kiểu mới hội đồng thanh toán nhau ở đâu về ấy."

"Tao học chung thể dục với nó, dẹo điên luôn. Tao tưởng dẹo dẹo vậy chứ cũng hiền lành hóa ra giả nai à? Trung Trần chuyên Hóa đang tán nó, làm cao lắm chúng mày ôi."

"Ê nha bro, không lẽ vì nó mà Trung Trần chia tay với chị Trà My 12/3?"

"Dám lắm, thằng tồi con khốn cột nhau tới cuối đời đi, ôm chị My của tao về."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!