Chương 1: Phần 1

1

Đêm Thượng Nguyên, ta cùng nha hoàn đi ngắm đèn, tình cờ trông thấy Giang Yến đang mua đèn lồng cho một cô nương đứng bên cạnh.

Nữ tử ấy khoảng chừng độ mười sáu, đôi mày liễu, gò má cao, dung nhan tuy không mấy mỹ miều, chỉ có thể gọi là thanh tú. Nhưng quanh nàng toát ra khí chất cao quý, rõ ràng là tiểu thư được cưng chiều từ nhỏ, đầu đội trang sức bảo thạch lộng lẫy, vừa nhìn đã biết là tiểu thư nhà phú quý.

Giang Yến cúi người đưa chiếc đèn thỏ trắng cho nàng ấy, ánh nến soi sáng gương mặt anh tuấn thanh nhã của hắn, đôi mắt như ngôi sao giữa trời đông băng giá nay dịu dàng ánh lên nét cười ấm áp, khiến nữ tử bên cạnh ngây ngẩn nhìn, hai má đỏ bừng.

Thật là hiếm lạ.

Khi ở trước mặt ta, Giang Yến lúc nào cũng là dáng vẻ chế giễu, lạnh nhạt.

Hóa ra hắn cũng có thể dịu dàng như thế.

Ta đứng một bên nhìn hồi lâu, đến khi nữ tử ấy hào hứng chạy ra bờ sông thả đèn hoa đăng, ta mới bước lại gần, đứng bên cạnh Giang Yến, hỏi:

"Nàng ấy là tiểu thư nhà ai vậy?"

Giang Yến thấy ta cũng không hề kinh ngạc, nhàn nhạt đáp: "Con gái độc nhất của Thượng thư bộ Hộ, tên Lưu Cảnh Xuân."

Hắn ngừng lại một lát, tiếp tục: "Là vị hôn thê của ta."

Thượng thư bộ Hộ, quan chính nhị phẩm, quản lý toàn bộ bộ Hộ.

Cũng là thượng cấp của Giang Yến.

Ta trầm mặc, tiếng người trên phố rộn ràng không dứt, dòng người tấp nập qua lại, nhưng ta chỉ cảm thấy cảnh náo nhiệt ấy dường như cách biệt với mình, chẳng chút liên can.

"Vậy còn ta?" Ta cất giọng hỏi.

Giang Yến cuối cùng cũng quay đầu nhìn ta một cái.

Đôi mắt ban nãy còn dịu dàng như xuân thủy nay đã trở nên lạnh lùng, lộ ra băng giá sắc bén.

Khóe môi hắn hơi nhếch lên, mang theo vẻ khinh miệt từ trên cao nhìn xuống.

"Liên Kiều, ta không thể cưới một kỹ nữ làm thê tử."

Ta ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, đột nhiên cảm thấy như chìm vào ảo ảnh.

Liên Kiều không phải tên của ta, ta tên Lục An Tuế.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Từ nhỏ đến lớn, Giang Yến luôn gọi ta là An Tuế, An Tuế.

Trên hôn thư của chúng ta cũng ghi là Lục An Tuế.

Liên Kiều chỉ là hoa danh của ta, là tú bà đặt cho.

Giờ đây, hắn lại giống như những khách nhân khác, gọi ta là Liên Kiều.

2

Cái tên Lục An Tuế là phụ thân đặt cho ta.

Lúc phụ thân đặt tên cho ta, ông nói hy vọng ta từng năm đều được bình an mạnh khỏe, chỉ là ông chắc đã thất vọng rồi.

Năm mười ba tuổi, nhà ta cùng nhà họ Giang bị vu oan tịch thu gia sản, phụ thân dốc sức cứu ta ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!