Bắt đầu vào năm học mới, các bạn nhỏ đều rất háo hức đến trường vì trước khi đi học, các em đã được phụ huynh sắm sửa toàn bộ đồ dùng học tập mới, nào là sách vở, cặp sách, hộp bút rồi bút chì, thước kẻ, bộ sáp màu,... Các em ai nấy đều muốn đến trường thật nhanh để khoe với các bạn xem mùa hè này đã được đi chơi ở đâu, làm được những gì, nhưng trên hết vẫn là khoe đồ mới.
Nhưng không phải là tất cả, thay vào đó có rất nhiều bạn không muốn đi học, không muốn đến trường, một ví dụ điển hình cho trường hợp này chính là cô cháu gái nhỏ của ông Vương, Vương An Nguyên.
"Nguyên, dậy đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng nhanh để đi học nè con."
Mẹ của bé Vương An Nguyên, cô Cố Vũ Đình đang nỗ lực gọi đứa con gái bướng bỉnh của mình dậy để đi học. Suốt mùa hè này, ngày nào con gái của cô dậy rất sớm để tưới cây cho ông rồi chuẩn bị dụng cụ theo ông khám bệnh.
Nhưng nó lại không áp dụng vào những ngày phải đi học, con bé cứ nằm lì chẳng chịu dậy.
Gọi không được, cô Vũ Đình lại tung chiêu cũ, đó là cù lét. Vương An Nguyên có cứng đầu thế nào thì cũng chịu thua trước tuyệt chiêu này của mẹ.
Cô bé đi ra ngoài sân giếng đánh răng, rửa mặt một cách chậm chạp. Xong xuôi, An Nguyên vào trong nhà ăn sáng rồi thay quần áo chuẩn bị đến trường. Bình thường, mấy chuyện này cô bé chỉ làm 10 phút là xong, nhưng hôm nay mò mẫm thế nào mà đến 40 phút mới hoàn thành.
Cô Vũ Đình chở An Nguyên đến trường rồi bản thân mới về nhà chuẩn bị hàng ra chợ bán.
- Trường tiểu học thị trấn Vu Hiệp, huyện Vũ Sơn, thành phố Trùng Khánh -
Vương An Nguyên đứng trước cổng trường rồi thở dài một hơi. Lại phải đi học rồi, sao mà em ghét việc phải đi học thế nhỉ.
Cô bé tìm lớp của mình rồi đi vào, năm nay em học lớp 3A1, lớp chọn của trường. Dù em lười học, nhưng thành tích học tập của em lại rất xuất sắc, chẳng thua bất kì bạn nào trong lớp. À không, vẫn thua bạn lớp trưởng Lý Hạo.
An Nguyên ngồi xuống chỗ có ghi tên mình rồi cất cặp sách xuống hộc bàn. Em nhìn các bạn xung quanh, bạn nào cũng đang khoe mẽ bản thân có quần áo mới rồi cặp sách mới này kia. Em không thể hòa nhập được với mấy bạn nhỏ này, vì đối với em, bọn họ quá trẻ con.
Còn em thì đã lớn rồi nên chẳng phù hợp để nói chuyện với họ.
Đến đúng 7 giờ thì trống đánh, tiết học đầu tiên của năm học bắt đầu. Cô chủ nhiệm lớp 3A1 năm nay là một cô giáo trẻ tuổi mới chuyển công tác đến trường.
Cô giáo bước vào lớp, bạn lớp trưởng Lý Hạo hô to:
"Cả lớp!'' Cả lớp đứng lên, đồng thanh nói:"Chúng em chào cô ạ."
Cô giáo gật đầu: "Chào các em, các em ngồi xuống.
"Cả lớp cảm ơn cô rồi ngồi xuống ghế. An Nguyên nhìn xung quanh lớp rồi nhìn lên bảng, ở góc bên trái bảng có ghi sĩ số lớp là 28, hôm nay lại không có vắng bạn nào. Nhưng bàn nào trong lớp cũng đang có hai bạn ngồi, chỉ có mỗi em là đang ngồi một mình. Cô giáo vụ ghi sai sĩ số lớp hay sao thế? Cô giáo đứng ở giữa bục giảng bắt đầu giới thiệu:"Chào các em, cô là Đường Kim Liên, năm nay 28 tuổi, sẽ là giáo viên chủ nhiệm, đồng thời cũng là giáo viên bộ môn Toán của các em năm nay.
Mong lớp mình năm nay sẽ đạt được nhiều thành tích tốt không chỉ môn Toán của cô mà là tất cả các môn học của các em, được không nào?"
Cả lớp đồng thanh: "Dạ được ạ."
Cô giáo nói tiếp: "Còn một vấn đề nữa, năm nay lớp các em sẽ có thêm một bạn mới." Nói rồi cô nhìn ra ngoài cửa, nói: "Vào đây đi em.
"Bạn học sinh mới bước vào lớp. Cậu ấy đeo chiếc cặp sách màu xanh, quần áo được sơ vin chỉnh tề, tóc tai gọn gàng, được cắt tỉa cẩn thận. Hơn nữa, cậu ta cũng khá trắng trẻo, còn rất khôi ngô chẳng giống như mấy đứa con trai đen nhẻm, lôi thôi lếch thếch trong lớp. Vương An Nguyên vừa nhìn đã nhận ra cậu bé ấy. Hóa ra bạn mới chính là thằng bé nhà đối diện đáng ghét tên Diệp Phong. Cậu bé cúi đầu chào cả lớp:"Chào các bạn, mình tên là Diệp Phong, rất vui được làm quen với mọi người."
Cả lớp vỗ tay tiếp đón bạn mới, chỉ có một mình Vương An Nguyên là tỏ ra vẻ khó chịu. Em vẫn chưa quên mối thù lần trước, vậy mà hôm nay còn bày đặt "rất vui được làm quen với các bạn
". Cô giáo nói với Diệp Phong:"Được rồi, em về chỗ đi. Chỗ của em bên cạnh bạn nữ đang ngồi một mình ở kia.
"Cô giáo chỉ về phía An Nguyên. Diệp Phong gật đầu rồi đi xuống ngồi đúng chỗ có tên cậu, chính là chỗ ngồi bên cạnh Vương An Nguyên. Các bạn xung quanh ai nấy đều rất tò mò muốn hỏi chuyện Diệp Phong. Nào là"Trước kia nhà bạn ở đâu?", "Bố mẹ bạn làm nghề gì?" rồi "Nhà bạn có mấy anh chị em?
". Hàng tá câu hỏi trên trời dưới đất khiến cậu nhóc không thể trả lời kịp. Rất may đã có cô giáo giúp Diệp Phong thoát nạn."Được rồi, các bạn trật tự để chúng ta bắt đầu vào tiết học nào."
Các bạn nghe lời cô không hỏi chuyện Diệp Phong nữa để tập trung vào bài giảng.
Đến giờ ra chơi, các bạn trong lớp xúm lại bàn của Diệp Phong và An Nguyên. Mục đích là để làm quen với bạn mới.
Hết hỏi chuyện rồi đến tặng quà, dường như các bạn nữ trong lớp rất thích Diệp Phong, chắc bởi vì cậu bé đẹp trai. Các bạn nam thì rủ cậu bé đi chơi với bọn họ, nhưng đều bị Diệp Phong từ chối, lý do là vì chị giúp việc không cho cậu bé đi.
An Nguyên ngồi bên cạnh nghe xong chỉ biết cười gượng. Làm gì có chuyện chị giúp việc không cho đi, có mà nó không muốn đi thì có. Chị Linh hiền thế cơ mà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!