Chương 10: Tôi Có Tên Rồi

"Sự thật về cô."

An Nguyên vừa cau mày vừa há miệng, cô quay sang nhìn Diệp Phong, chớp chớp mắt, ý bảo "cái quái gì thế". Nhưng chỉ vài giây sau, dường như cô đã hiểu ra mọi chuyện nên mới khẽ gật đầu.

"Cô nhớ khi tôi đưa cô qua cổng dị biến thời gian, thứ đầu tiên cô thấy là gì không?

"Diệp Linh hỏi cô. Trong cuộc chiến phạt Thương mà An Nguyên tham gia khi xuyên không, cô vì bảo vệ Dương Tiễn mà đã bị pháp bảo Kim Giao Tiễn của Bích Tiêu tiên tử đ.â. m phải rồi tan biến trước mặt mọi người. Tưởng rằng khi ấy cô đã tiêu đời, nhưng nào ngờ cô lại bị Diệp Linh đưa đi. Sau đó An Nguyên đã được Diệp Linh đưa qua cánh cổng dị biến thời gian chứng kiến hết thảy những sự kiện lớn từ khi Bàn Cổ khai thiên, Long Hán sơ kiếp và cả Vu Yêu nhị kiếp. Cô chống cằm suy nghĩ một hồi rồi đáp:"À, là lúc Bàn Cổ phá vỡ hỗn độn, khi ấy có một nguyên linh bên cạnh ngài ấy.

Hình như cô nói nguyên linh kia là muội muội của ngài ấy đúng không?"

Diệp Linh gật đầu, lại hỏi: "Cô biết nguyên linh ấy là ai không?"

"Người đó là tôi, đúng không?" Cô thản nhiên đáp, gương mặt không mảy may biến dạng.

Thật ra ngay từ lúc đầu, khi Diệp Linh đưa cô trở về quá khứ chứng kiến những cảnh tượng ấy thì cô đã cảm thấy thấp thỏm trong lòng. Sau đó có quá nhiều chuyện kì lạ, cô bắt đầu xâu chuỗi nó rồi đưa ra một kết luận cuối cùng. Cô chính là nguyên linh ấy, có nghĩa là Bàn Cổ chính là ca ca của cô.

Nhưng nếu phán đoán của cô là sự thật, thì tại sao cô lại chẳng có một chút kí ức nào về nó?

Thấy An Nguyên trả lời một cách thản nhiên như vậy, mọi người cũng khá bất ngờ. Diệp Linh hỏi cô: "Cô biết chuyện này từ khi nào?" 

"Tôi không biết, tôi đoán, ai ngờ lại đúng thật." 

Diệp Phong khẽ cười, Vương An Nguyên rất thông minh, đoán ra được sự thật này cũng không phải chuyện quá khó với cô ấy.

Trong khi còn đang lơ đãng với câu chuyện vừa rồi, đột nhiên từ trong phòng bếp có một cô gái đi ra chỗ bọn họ. Cô ấy mặc một bộ quần áo màu xanh lam in hình Zoro¹ rất lớn, dáng người nhỏ nhắn, đeo một chiếc mặt nạ che mặt, chỉ để thừa mỗi phần trán.

[¹Roronoa Zoro: một nhân vật nằm trong tuyến nhân vật chính của One Piece

- một bộ manga do tác giả Eiichiro Oda sáng tác]

Thấy hướng mắt của ba người còn lại khẽ hướng lên trên, Diệp Phong và Vương An Nguyên quay đầu lại nhìn, cả hai đều rất bất ngờ. Vết bớt màu xanh đang phát sáng trên trán cô ấy rất giống chị gái ngày xưa.

Cô ấy tiến đến gần rồi ngồi xuống bên cạnh Diệp Linh.

"Chị, chuyện này là sao?" Diệp Phong hỏi người đối diện. Hóa ra, chuyện hôm nay Diệp Linh muốn nói không chỉ có sự thật của Nguyên, mà còn có một chuyện khác liên quan đến cô gái này.

Vương An Nguyên nhìn thấy cô gái kia cũng rất bất ngờ. Sao cô ấy lại ở đây, Diệp Linh cũng quen cô ấy sao? Cả Sài Hồ, Thương Lục nữa, chẳng lẽ cô ấy là người đã ra lệnh cho quạt ngọc và tiêu trúc đi theo bảo vệ cô? Diệp Linh không nói gì, cô quay sang tháo chiếc mặt nạ trên mặt người kia xuống.

Chiếc mặt nạ được tháo xuống, gương mặt của cô ấy khiến Diệp Phong và Vương An Nguyên không khỏi kinh ngạc.

Mắt hai người họ trợn trắng, đôi môi run rẩy.

Người này... sao lại như vậy? Hai người họ dạy mắt liên tục, dạy mắt xong lại nhìn cô ta, nhìn cô ta xong lại dạy mắt, cứ lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.

Có lẽ vì thấy hai người họ chướng mắt, cô gái kia lên tiếng: "Ê, khùng hả? Làm gì mà dạy mắt lắm thế?

"Người này trông giống y hệt Vương An Nguyên, từ gương mặt, giọng nói đến cả vóc dáng. Chỉ khác mỗi vết bớt màu xanh trên trán cô ấy. Trên đời này thật sự có hai người giống nhau đến vậy sao? Thấy phản ứng của hai người họ như vậy, Diệp Linh cũng rất thông cảm. Vì khi biết được sự thật, phản ứng của cô ấy cũng chẳng khác hai người họ là bao."Đây mới là chuyện tôi muốn nói với cô."

Diệp Linh quay sang hỏi cô ấy: "Cô muốn tự nói với hai người họ hay tôi nói?"

"Rốt... rốt cuộc cô là ai?" An Nguyên cau mày, ấp úng.

"Bây giờ phải nói như thế nào nhỉ?" Cô ấy chống cằm suy nghĩ vài giây rồi trả lời. "Cô chính là tôi, nhưng tôi lại không phải cô."

Nghe câu trả lời của cô ấy, Diệp Phong và An Nguyên nghệt ra như pho tượng.

"Để tôi giải thích cho cô hiểu." Diệp Linh lên tiếng. "Thật ra cô ấy mới chính là Vương An Nguyên."

Hai người họ đồng thanh "hả" một tiếng rõ to. Diệp Linh nói tiếp: "Nguyên, thật ra cô chính là phân thân của cô ấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!