Chương 9: Ánh trăng trong tay

"Bị cáo, anh có nghĩ mình là một người bố tốt không?"

Khi Hình Phong đến nơi vừa lúc luật sư của bị cáo đang hỏi bị cáo, và Thiệu Vi với tư cách là luật sư nguyên cáo, đang ngồi ở vị trí của mình nhìn tài liệu vụ án.

Tố tụng ly hôn thuộc loại án dân sự, không có được chú ý nhiều như các vụ án hình sự, vì vậy Hình Phong dễ dàng tìm được một vị trí gần trước để ngồi nghe.

Anh ngồi đối diện với Thiệu Vi, tầm nhìn rõ ràng, có thể dễ dàng bắt được cả những biến chuyển nhỏ nhất trên khuôn mặt cô.

Bị cáo trả lời: "Tất nhiên, tôi luôn luôn quan tâm đến môi trường phát triển của con gái. Dù ngày thường tôi khá bận rộn, thường xuyên xã giao đến khuya mới về, nhưng tôi luôn kiểm tra bài tập và tình hình học tập của con mỗi tuần."

"Xin hỏi, tình hình học tập mà anh nói cụ thể là gì?"

"Chỉ là kiểm tra việc đọc sách của con, con gái tôi rất thích mua sách, giống như tôi hồi nhỏ. Mỗi tuần con bé sẽ dành khoảng 20 tiếng để đọc các loại sách ngoài sách giáo khoa, và mỗi cuối tuần tôi sẽ hỏi con đọc sách gì, từ đó rút ra bài học gì."

Luật sư bị cáo hỏi tiếp: "Tình hình tài chính của anh tốt hơn nhiều so với nguyên cáo phải không? Tôi xem tài liệu thì thấy anh mở công ty."

"Tình hình tài chính của tôi... đúng là tốt hơn nhiều, ít nhất mỗi ba tháng tôi có thể đưa con đi du lịch nước ngoài một lần. Còn nguyên cáo chỉ là một bà nội trợ, làm sao có thể cho con cái gì tốt?"

Thiệu Vi đứng lên: "Phản đối. Phản đối việc bị cáo phủ nhận giá trị đóng góp của nguyên cáo trong việc nuôi dạy con."

"Phản đối hữu hiệu."

Luật sư phía bị cáo cúi người trước thẩm phán: "Thưa thẩm phán, tôi không còn câu hỏi nào thêm."

"Luật sư nguyên cáo, cô có thể bắt đầu phần chất vấn của mình."

Thiệu Vi đứng lên, cúi người chào thẩm phán, sau đó nói: "Thưa thẩm phán, xin hãy mở trang 23, mục số một. Đây là bản sao bìa cuốn Truyện cổ Grimm mà tôi tìm thấy tại nhà nguyên cáo. Nó được bị cáo mang về từ Pháp vào tháng 3 năm nay."

Cô nhìn về phía bị cáo: "Xin hỏi bị cáo có nhớ về cuốn Truyện cổ Grimm này không?"

Bị cáo nở nụ cười tự hào: "Có chứ. Con gái tôi từ nhỏ đã thích đọc truyện cổ tích. Cuốn sách này là tôi đặc biệt nhờ người mua, là bản sửa đổi đầu tiên và hoàn toàn bằng tiếng Anh."

"Vậy xin hỏi ông có đọc qua những câu chuyện trong đó không?"

Bị cáo tỏ vẻ không quan tâm: "Tôi chỉ xem qua mục lục. Dù sao truyện cổ tích cũng chỉ là mấy câu chuyện đó thôi. Chủ yếu khi tôi nhìn nhìn thấy quyển sách này, suy nghĩ đầu tiên là hy vọng con gái tôi có được sự giáo dục tốt hơn."

Thiệu Vi tiếp tục hỏi: "Vậy nghĩa là ông chưa từng đọc qua nội dung câu chuyện đúng không?"

Luật sư phía bị cáo đứng dậy: "Phản đối! Câu hỏi này không liên quan đến vụ án."

"Thưa thẩm phán, câu hỏi này có liên quan trực tiếp đến vụ án."

Thẩm phán liếc nhìn luật sư bị cáo: "Phản đối vô hiệu. Xin bị cáo trả lời trực tiếp câu hỏi."

"Tôi chưa đọc qua."

"Thưa thẩm phán, xin hãy xem từ trang 23, mục thứ hai, đến trang 25, mục thứ ba. Đây là nội dung nguyên văn câu chuyện Lão Râu Xanh trong cuốn Truyện cổ Grimm bản sửa đổi đầu tiên mà bị cáo đã mua."

Thiệu Vi hỏi tiếp: "Xin hỏi bị cáo có biết Lão Râu Xanh kể về câu chuyện gì không?"

"Không biết." Bị cáo trả lời lúng túng. "Dù sao thì cũng chỉ là mấy câu chuyện cổ tích thôi, kiểu như hoàng tử râu xanh gặp công chúa gì đó..."

"Sai."

"Lão Râu Xanh kể về một công tước có bộ râu xanh dài giàu có và tàn ác liên tục lợi dụng địa vị và tiền bạc của mình để cưới vợ rồi giết vợ. Đây là một câu chuyện kinh dị và đẫm máu, thậm chí từng bị nghi ngờ ám chỉ một tên sát nhân hàng loạt chuyên hại trẻ em là Gilles de Rais."

Bị cáo rõ ràng trở nên lúng túng: "Tôi không biết nội dung câu chuyện này."

Luật sư bị cáo lập tức lên tiếng: "Phản đối! Luật sư nguyên cáo đang cố tình buộc tội bị cáo dựa trên một câu chuyện không liên quan."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!