Chương 35: Nếu trên trời không có chuyện cổ tích [Ngoại truyện]

"Phạm nhân 337018, có người nhà đến thăm."

"Phạm nhân 337018."

"Phạm nhân..."

Dưới tiếng gọi ngày càng thiếu kiên nhẫn của cai ngục, người phụ nữ ngồi trên giường sắt với vẻ mặt lạnh lùng từ từ quay đầu lại --

Hai năm trước.

"Phạm nhân Thiệu Vi vì tội giết người có chủ ý, cản trở công lý, tình huống khá nghiêm trọng, tính số tội chịu mức án 15 năm tù. Vì phạm nhân tự thú và có thái độ hối cải, nên được giảm thời gian thụ án. Tòa tuyên án, phạm nhân Thiệu Vi bị kết án 10 năm tù, bắt đầu thi hành án ngay lập tức."

Búa gõ của thẩm phán vang lên, Thiệu Vi lập tức bị đưa vào tù. Cô không biểu cảm đi theo cai ngục qua các hàng rào, từ chỗ ngồi sáng sủa dành cho phạm nhân bước vào hành lang tù tối tăm chật hẹp, cuối cùng đẩy cánh cửa sắt mở ra, cô nhìn thấy Hình Phong ngồi ở bàn thăm.

Cai ngục cảnh cáo: "Thời gian thăm chỉ có một giờ, đừng trò chuyện quá lâu."

Hình Phong liên tục gật đầu: "Cảm ơn anh, Sir." Sau đó, anh vội vàng cầm lấy micro, quan tâm hỏi Thiệu Vi cũng đang cầm micro: "A Vi, dạo này em sao rồi?"

Thiệu Vi lạnh nhạt đáp: "Vẫn ổn."

Hình Phong nghe thấy giọng cô, bỗng nhiên cười lên: "Mấy lần trước anh đến thăm em, đều bị từ chối, anh còn tưởng em không khỏe. À, em nhận được thư anh viết chưa?"

"Đã nhận."

"Vậy là tốt rồi." Hình Phong lại gật đầu.

Trước khi vào tù, Thiệu Vi đã cắt tóc ngắn, bây giờ rõ ràng đã dài thêm một chút. Hai má cô hõm sâu, mắt cũng thâm xanh. Vẻ ngoài của cô so với lần đầu Hình Phong gặp đã không còn giống trước.

Hình Phong thấy cô không muốn nói về chuyện của mình, bèn nói: "À, giờ anh đã đổi công việc rồi, làm bảo vệ riêng cho ông chủ giàu có mà trước đây anh quen biết. Anh đã giúp ông ấy trong một vụ án, nên khi biết anh rời đội cảnh sát, ông ấy đã liên hệ với anh. Nhưng lúc đầu anh không đồng ý."

"Anh nghĩ, Lộ Lộ vẫn cần người chăm sóc..."

Hình Lộ, là tên con gái của họ.

Ban đầu Hình Phong muốn gọi con là Hình Vũ, vì chữ Vũ có thể dùng cho cả trai lẫn gái. Thiệu Vi không mấy quan tâm đến giới tính của đứa bé, nên anh chỉ mua một bộ đồ cho con trai và một bộ cho con gái.

Nhân viên cửa hàng mẹ và bé bảo anh có thể mua đồ màu xanh lam, như vậy cả trai và gái đều dùng được. Nhưng khi quay lại, anh thấy Thiệu Vi đang nhìn những bộ đồ màu hồng.

"Em muốn có con gái hơn à?" Hình Phong hỏi khi Thiệu Vi mang thai được 9 tháng.

"Đều được, dù sao sau khi qua thời kỳ cho con bú, em cũng sẽ đi tù. Con là trai hay gái, đối với em cũng không có gì khác biệt."

Hình Phong sượng trân, lặng im vài giây rồi lại hỏi: "A Vi, em thấy tên con là Tiểu Vũ thế nào? Anh đã xem qua vài tên khác, như Lâm hay Nhiên, nhưng anh thấy Vũ hợp hơn. Cộng với anh nữa thì gọi là Phong Vũ."

"Ừm." Thiệu Vi không chút do dự trả lời.

Hình Phong nhìn thấy tóc mai cô rối thì chỉnh lại cho cô.

Thiệu Vi bắt đầu chuyển dạ vào rạng sáng của ngày tiếp theo sau ngày dự sinh. Vì đã quá thời gian dự sinh, Hình Phong suốt đêm không ngủ. Cuối cùng, khi Thiệu Vi vỡ nước ối, anh vừa gọi xe vừa thu dọn quần áo.

Khi đến bệnh viện, bác sĩ nói với anh rằng bà bầu không muốn anh vào phòng sinh. Anh đành phải đợi ngoài hành lang, chờ gần 5 giờ đồng hồ, cuối cùng Thiệu Vi và đứa bé cũng ra ngoài.

Anh đi xem Thiệu Vi trước, khi thấy cô không sao mới đi xem con.

Đó là một cô bé, rất đáng yêu.

"Xấu quá đi." Thiệu Vi nói trong trạng thái yếu ớt.

"Không xấu, rất đẹp, giống em mà." Hình Phong vui vẻ ôm lấy đứa bé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!