Chương 29: Tạm biệt, Judas (1)

(*) Judas: từng là 12 tông đồ của Chúa nhưng đã phản bội ngài. Từ này dùng để ám chỉ kẻ phản bội.

Khi Thiệu Vi và Cecilia rời khỏi tòa án cấp cao, bên ngoài đã chật kín phóng viên cùng những ống kính máy ảnh dài. Ngay khi ánh đèn flash bắt được bóng dáng của họ, nó lập tức nhấp nháy không ngừng. Cecilia đeo kính râm, nở nụ cười mãn nguyện, bình thản bước đến trước đám phóng viên.

Phóng viên lao lên như bầy cá tranh mồi: "Cô Cam... Ồ không, cô Thi, cô có hài lòng với kết quả phiên tòa không?"

"Hài lòng, nhờ có đại luật sư Thiệu Vi của văn phòng tôi, nên mọi thứ mới diễn ra suôn sẻ như vậy."

"Lần này cô giành được 85% cổ phần công ty của ông Cam, cùng phần lớn bất động sản và tài sản. Cô có tính thử tổng giá trị chưa? Liệu có lên đến hàng trăm tỷ không?"

"Không tiện tiết lộ."

Nghe vậy, các phóng viên thì hướng ống kính về phía Thiệu Vi.

"Luật sư Thiệu, một tháng trước cô đã xử lý vụ kiện quấy rối t*nh d*c, lần này lại hết mình giúp đỡ cô Thi trước tòa. Hiện tại, có rất nhiều người gọi văn phòng luật của cô là 'người bạn của phụ nữ', cô nghĩ sao về danh xưng này?"

Thiệu Vi mỉm cười: "Được gọi như vậy, toàn bộ văn phòng chúng tôi đều cảm thấy rất vinh dự."

"Ngày nay, phụ nữ ngày càng gặp khó khăn trong sự nghiệp, có phải cô cố tình kiện đồng nghiệp nam để thu hút sự chú ý không?"

"Vậy những luật sư nam trong văn phòng của cô có cảm thấy khó xử không?"

"Các cô nghĩ sao về..."

"Không tiện trả lời."

Nhận thấy câu hỏi ngày càng sắc bén, vài vệ sĩ lập tức tiến lên cản phóng viên để mở đường. Thiệu Vi nửa ôm lấy Cecilia rời khỏi hiện trường. Nhưng khi đi được vài bước, cô bỗng có cảm giác lạ, thì quay đầu lại—

Ở đằng xa, một người đàn ông đội mũ bucket và đeo khẩu trang đang đứng nhìn họ chằm chằm. Chiếc mũ che thấp đến mức cô không nhìn rõ khuôn mặt anh ta, chỉ lờ mờ nhận ra đó là một người đàn ông.

"Sao thế?" Cecilia hỏi.

Thiệu Vi lấy lại tinh thần, định nói với cô ấy rằng mình vừa trông thấy một người kỳ lạ, nhưng chớp mắt, người đó đã biến mất. Ngay cả bóng dáng di chuyển cũng không thấy.

Cô chắc chắn đó không phải là ảo giác của mình, nhưng vẫn chỉ nói với Cecilia: "Không có gì, tôi tưởng thấy người quen thôi."

---

Tin tức giải trí nóng hổi luôn lan nhanh. Ngay hôm sau, vụ tranh chấp tài sản giữa Cecilia và chồng đã tràn ngập các mặt báo—

[Luật sư sắc bén với 3 câu hỏi, khiến ông Cam sợ hãi vội vàng nhượng 3 tỷ tài sản.]

[Chị em tương trợ, văn phòng K. C lên tiếng: Phụ nữ cần tiền, không cần chồng.]

[Cặp vợ chồng từng hạnh phúc nay cãi nhau nảy lửa trước tòa, chồng mang cả tiểu tam ra trợ uy.]

[Một cái quần cũng không chừa! Đàn bà tranh gia sản, đàn ông thua tan nát.]

"Xem ra phiên tòa hôm qua rất kịch tính nhỉ?" Roger đặt một chồng báo lá cải lên bàn làm việc của Thiệu Vi, giọng điệu chúc mừng cô sặc mùi chua.

Thiệu Vi lướt qua những tiêu đề giật gân, rồi ngẩng lên nhìn Roger, tay vẫn tiếp tục gõ bàn phím không chút ngừng lại.

"Sao? Cảm thấy không phục à?"

"Tất nhiên không phục rồi. Văn phòng K. C sắp thành nơi tập trung toàn luật sư nữ, thế thì đám luật sư nam của tôi phải làm sao đây?"

Thiệu Vi thản nhiên: "Làm được thì làm, không làm được thì nghỉ. Nhưng nếu muốn lấy lại chú ý của công chúng thì vụ án vận chuyển m* t** sắp tới của anh rất quan trọng đấy."

Cô dừng lại, cuối cùng cũng ngừng gõ, nhìn anh với giọng điệu nghiêm túc: "Tôi khuyên anh nên về nghiên cứu tài liệu đi, đừng lãng phí thời gian vào việc oán trách nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!