Chương 24: Nhân chứng không trung thực 1

"Thưa tòa!"

Tại phòng xử án dân sự số 238 của Tòa án cấp cao Vịnh Hoa Hồng, một nữ thẩm phán đội tóc giả, dáng vẻ nghiêm nghị, chậm rãi bước vào ghế chủ tọa. Bà quét mắt nhìn quanh phòng xử, sau đó bắt đầu phần xác minh thông tin trước phiên tòa.

"Bây giờ tiến hành xác nhận thông tin cơ bản của nguyên cáo Thiệu Vi và bị cáo Vương Sâm. Hai bên có ý kiến gì không?"

"Không có."

"Tiếp theo, xác minh thông tin của luật sư đại diện cho nguyên cáo Quách Ái Tư. Hai bên có ý kiến gì không?"

"Không có."

"Bị cáo Vương Sâm, anh không thuê luật sư đại diện mà chọn tự bào chữa, có đúng không?"

"Đúng."

"Vậy hai bên có ý kiến gì về sự có mặt của những người tham dự phiên tòa hôm nay không?"

"Không có."

Thẩm phán gõ một tiếng búa, trầm giọng tuyên bố: "Bắt đầu phiên xét xử vụ kiện giữa nguyên cáo Thiệu Vi và bị cáo Vương Sâm về hành vi quấy rối t*nh d*c cùng nhiều lần đe dọa bằng lời nói."

"Mời bên nguyên cáo trình bày yêu cầu khởi kiện và cơ sở pháp lý."

Thiệu Vi ngồi ngay ngắn ở ghế nguyên cáo, nghe vậy thì thong dong đứng dậy, cúi chào thẩm phán. Ánh mắt cô kiên định, thẳng tắp, hoàn toàn không dừng lại trên người Vương Sâm đang ngồi ở ghế bị cáo.

Trong không gian im lặng, cô nói rõ ràng: "Yêu cầu khởi kiện và cơ sở pháp lý của tôi giống với nội dung đơn khởi kiện."

"Mời bị cáo trình bày phần biện hộ của anh."

Vương Sâm nhìn chằm chằm vào Thiệu Vi, không có động thái gì. Mãi đến khi thẩm phán mất kiên nhẫn, gõ búa lần thứ hai và nhắc lại yêu cầu, anh ta mới chậm rãi đứng lên, thản nhiên đáp: "Nội dung biện hộ của tôi giống với đơn bảo hộ."

Thẩm phán liếc nhìn anh ta, nói: "Bị cáo, tôi xác nhận lại lần nữa, anh không cân nhắc mời luật sư đại diện?"

"Vâng, tôi chắc chắn."

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định từ Vương Sâm, thẩm phán tiếp tục tiến trình: "Nguyên cáo, hãy xuất trình bằng chứng, nêu rõ tên chứng cứ và các sự kiện cần chứng minh."

Quách Ái Tư từ vị trí luật sư của nguyên cáo đứng dậy, cúi chào thẩm phán trước khi trình bày: "Chứng cứ mà chúng tôi xuất trình giống với tài liệu đã gửi trước đó. Bao gồm 361 trang tin nhắn trên ứng dụng chat, cùng với nhật ký cuộc gọi cho thấy bị cáo đã chủ động gọi tới nguyên cáo tới 20 cuộc liên tiếp chỉ trong một lần."

Thẩm phán gật đầu, sau đó quay sang Vương Sâm: "Bị cáo, anh có ý kiến gì về chứng cứ nguyên cáo vừa đưa ra không?"

Không chút do dự, Vương Sâm trả lời: "Bị cáo không có ý kiến."

Thẩm phán khẽ cau mày.

"Bị cáo, hãy xuất trình bằng chứng, nêu rõ tên chứng cứ và các sự kiện cần chứng minh."

Vương Sâm đứng lên, đáp: "Bị cáo xuất trình bằng chứng giống như tài liệu đã gửi trước đó. Bao gồm 4557 tin nhắn trên ứng dụng chat, cùng với nhật ký cuộc gọi cho thấy bị cáo và nguyên cáo đã gọi cho nhau tổng cộng 312 lần."

"Nguyên cáo, cô có ý kiến gì về chứng cứ do bị cáo cung cấp không?"

Quách Ái Tư nói: "Bên nguyên cáo phủ nhận sự liên quan của bằng chứng bị cáo đưa ra với vụ án. Hồ sơ gồm 4.557 trang tin nhắn và 312 cuộc gọi mà bị cáo cung cấp chủ yếu là trao đổi công việc giữa hai bên, hoàn toàn không liên quan đến đơn kiện quấy rối."

Thẩm phán gật đầu, chưa kịp yêu cầu Vương Sâm trả lời thì đã thấy anh ta đứng bật dậy: "Phản đối bên nguyên cáo phủ nhận tính liên quan của bằng chứng tôi đưa ra. Phần lớn bằng chứng của tôi có liên hệ trực tiếp với vụ án. Trong đó chứa nhiều ám hiệu từ phía nguyên cáo. Tôi không đồng ý với quan điểm rằng bằng chứng của tôi không liên quan."

Thẩm phán nhìn Vương Sâm, rồi nhìn sang Quách Ái Tư, cuối cùng chỉ nhắc nhở: "Bị cáo, chú ý trật tự trong phiên tòa. Nguyên cáo, lập luận của bị cáo không phải không có lý. Tòa sẽ chấp nhận bằng chứng bị cáo cung cấp."

"Vâng, thưa thẩm phán."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!